Trì Sâm bật  một câu chửi thô:
“Tôi chỉ buột miệng  chơi thôi,  nhỏ nhen  thôi chứ!”
Hắn lúc đó chỉ thấy Ôn Tự đảm đang quá mức,  ngày nào cũng đến ăn chực, tiện thể chọc tức Lệ Tư Niên một phen.
Ai bảo   dám   còn  bằng chó.
Không ngờ   một cái, đối phương lập tức gửi cho  một con cóc, ám chỉ  đừng mơ tưởng đến thiên nga.
Vừa mắng xong, con cóc nhỏ cũng  chịu yên, tung  nhảy khỏi thùng, đáp thẳng lên mu bàn tay của Trì Sâm.
Trì Sâm c.h.ế.t .
Hắn gào rú như phát cuồng,  hét  lôi hết tổ tông nhà Lệ Tư Niên  chửi một lượt.
Lệ Tư Niên cất điện thoại , thản nhiên tránh xa tiếng ồn chối tai .
Bình thản :
“Sau  còn  bậy,  nhét thẳng nó  miệng  luôn.”
Trì Sâm đạp con cóc xuống đất, thở hồng hộc:
“Cậu nghiêm túc thật , Lệ Tư Niên?”
Lệ Tư Niên:
“Cậu thấy  từng  đùa bao giờ ?”
“Ý  là,  thực sự  cưới Ôn Tự ?”
Không khí thoáng chốc yên lặng.
Lệ Tư Niên  trả lời câu  cưới  .
Chỉ  đúng một câu:
“Nếu  cưới sẽ chết,  thì cô  chỉ  thể gả cho .”
Thành phố Hoài bước  mùa hè, nóng đến mức ve sầu cũng râm ran  ngớt.
Với một  , đó là tiếng ồn phiền toái.
 với Tiêu Triệt,  như một điềm lành chúc mừng.
Chỉ mất hai tháng,   tối ưu hóa robot Q và chính thức cho  mắt sản phẩm.
Quảng bá rầm rộ, vô cùng phô trương, như thể đang nổ phát s.ú.n.g đầu tiên cho một cuộc chiến mới.
Ôn Tự chờ cả ngày, quan sát doanh  của Q.
Ảnh hưởng của Tiêu Triệt vượt xa những gì cô tưởng tượng.
Cô tìm đến công ty của Lệ Tư Niên, định bàn chuyện  với .
“Nếu   Tiêu Triệt  tay, em thật sự   trong nước   nhiều  giàu như thế.” Cô kinh ngạc  con  đáng sợ đó, “Ước thôi mà em cũng  dám ước đến từng  tiền.”
Lệ Tư Niên cũng  xem qua  liệu.
   thấy một mặt khác:
“Hành vi làm loạn thị trường kiểu , để thuận lợi lên sàn chắc chắn  chi  nhiều tiền để trải đường. Q phục vụ tầng lớp thượng lưu,  tiêu dùng
yêu cầu cao, giờ thì đếm tiền mỏi tay,   sẽ là vô  phiền toái,  chắc  là chuyện .”
Ôn Tự nhẹ nhõm:
“Em cÔn Tựởng  thật sự  định can dự.”
“Anh vốn  can dự. Hắn lãi  lỗ,   quan tâm.”
“Vậy dạo   làm gì?”
“Lật  quá khứ của Tiêu Triệt.”
Ôn Tự còn định hỏi  tự dưng   hứng thú với chuyện đó, thì cửa mở, Tống Xuyên bước :
“Tổng giám đốc Lệ, Tiêu Triệt đến .”
Tiêu Triệt đến để đưa tiền.
Sản phẩm mới chỉ  mở bán ngày đầu, lợi nhuận còn   tài khoản,   tự móc ví đưa cho Lệ Tư Niên một khoản lớn.
Số tiền   đáng kinh ngạc.
Danh nghĩa thì  :
“Con chip là  làm ,   thể vô đạo đức nuốt trọn một . Từ nay về , lợi nhuận chia bảy ba,  bảy  ba. Đây là phần đầu tiên. Những   sẽ kết toán cuối năm, đúng ngày chuyển  tài khoản của .”
Những lời  lọt  tai Lệ Tư Niên,  tự động phân tích  một tầng nghĩa khác.
Đối thủ đường đường chính chính bước  địa bàn ,   thể chỉ đơn giản là đưa tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-352-tim-tong-giam-doc-le-de-xin-nguoi.html.]
Chắc chắn là  chuyện.
Lệ Tư Niên vắt chân, giọng điềm tĩnh:
“Mới mấy năm  còn nghèo rớt mồng tơi, giờ  tiêu tiền như vung
nước,  thấy xót ?”
Tiêu Triệt mỉm   để tâm:
“Kiếm tiền chẳng  là để tiêu .”
“Cậu  mua cái gì của ?” Lệ Tư Niên  thẳng.
Tiêu Triệt  thích đàm phán với  thông minh.
Không vòng vo tốn thời gian.
“Tôi  Tổng giám đốc Lệ nhường cho  một .”
Vừa dứt lời, ánh mắt Lệ Tư Niên sâu thẳm hơn vài phần.
Anh  đoán  đôi phần, nhưng vẫn giữ vẻ thản nhiên:
“Là ai?”
Tiêu Triệt ngẩng lên, ánh mắt lệch sang một bên, dừng    Ôn Tự.
Từng chữ rõ ràng rành mạch:
“Bạn gái .”
Ôn Tự nhíu mày.
Ánh mắt Lệ Tư Niên trầm xuống, tối như vực sâu  đáy.
Tiêu Triệt vẫn tiếp tục:
“Bạn gái  hình như   nhân viên công ty,   thể ở đây  chúng  đàm phán  ?”
Một câu chia thành hai đoạn, cố ý tạo cảm giác nguy hiểm, khiêu khích đến cực độ.
Lệ Tư Niên   đôi mắt ẩn giấu khiêu khích của Tiêu Triệt, giọng nhàn nhạt:
“Ôn Tự, em  ngoài  .”
Ôn Tự rối loạn trong lòng.
Tiêu Triệt   cố tình  như thế, chắc chắn  đơn giản.
Lệ Tư Niên  lên tiếng, cô  phản kháng, lặng lẽ  dậy rời khỏi.
Cánh cửa  khép , vẻ mặt bình tĩnh của Ôn Tự bắt đầu rạn vỡ.
Bên trong bàn chuyện gì, cô   , cũng   .
 lòng thì rối như tơ vò.
Từ hôm mua tranh, ánh mắt Tiêu Triệt  cô  tràn đầy xâm lược.
Lần  đến đây, tám phần cũng là vì cô.
Muốn cô làm gì?
Chỉ vì cô là  phụ nữ của Lệ Tư Niên nên  thấy hứng thú?
Lý do  quá yếu.
Lệ Tư Niên kiêu ngạo như , đến cả con chip cũng dám đưa  mà  thèm quan tâm,   thể đem  phụ nữ của   trao đổi?
…
  chuyện đều  thể xảy .
Tiêu Triệt thế tới rào rạt, gần đây Lệ Tư Niên vì chuyện của  mà bận  ít, nếu một  phụ nữ  thể đổi lấy hòa bình, thì…
Có khi cũng là lựa chọn  tệ.
Lệ Tư Niên… sẽ đồng ý ?
Đến khi  hồn , Ôn Tự   đến phòng họp, cửa đột nhiên  đẩy , kéo cô về với thực tại.
Lệ Tư Niên một  bước .
Ánh mắt Ôn Tự khẽ run, như  gì nghẹn trong cổ họng.
Tiểu Hạ
“Bàn xong  ?”
Lệ Tư Niên  cô, ánh mắt sâu thẳm, cảm xúc khó dò.
Câu trả lời gần như  rõ ràng, nhưng Ôn Tự vẫn  hỏi:
“Tiêu Triệt hỏi   ai?”