Tiếng động phát  cực kỳ khó .
Tài xế xuống xe tìm Trì Sâm, hỏi rõ tình hình.
Trì Sâm  ngắt đoạn cảnh , bực  tháo kính râm:
“Anh là ai?”
Tài xế nghiêm mặt:
“Đây là biệt thự của Tổng giám đốc Tiêu, các  đang làm gì ở đây?”
Trì Sâm quăng cho   một tờ giấy thông báo thuê địa điểm.
“Của ai  , đây là chỗ chúng  thuê  phim.”
Tài xế thật sự cúi xuống .
Tiêu Triệt từ phía  bước tới, nhặt tờ giấy  ném  chân, ánh mắt  thẳng Trì Sâm:
“Trì đạo,  đắc tội gì với  ?”
Trì Sâm  khẩy,
“Tôi với  quen ,   đắc tội?”
Tiêu Triệt liếc  hai diễn viên tuyến hai tám đang mặc đồ mỏng manh, sắp lộ hàng.
“Vậy ý  là gì?”
“Nhà  phong thủy , cảnh , rộng rãi,  thích  ở đây.” Trì Sâm  nhai kẹo cao su,   bằng cái giọng lười nhác như côn đồ, môi đỏ tươi như bôi son, “Có vấn đề gì , Tiêu tổng?”
Tiêu Triệt nhận ,  lý với  chỉ tốn nước bọt.
Thế thì chẳng cần giả vờ tử tế nữa:
“Tự ý xông  nhà dân,  chỉ còn cách báo cảnh sát.”
Trì Sâm nhún vai, thản nhiên:
“Tùy. Cảnh sát   nhà  .”
Mồm thì  xạo  chớp mắt, nhưng thái độ thì kiêu căng y như thật.
Tiêu Triệt  thèm khách sáo, trực tiếp bấm gọi điện.
Trì Sâm vẫn ung dung tiếp tục  phim.
Hắn bảo nam diễn viên cởi quần, chuẩn   cảnh tiếp theo.
Dù là giả vờ  chạm thật, nhưng động tác và âm thanh đều cực kỳ phản cảm.
Tiêu Triệt  một bên,  mà huyệt thái dương giật liên hồi.
Trì Sâm cố ý  to:
“Nhớ đấy, chỉ mượn góc  thôi, đừng làm thật!”
Tiêu Triệt: “……”
Hắn lùi  vài bước.
Hôm nay  gọi vệ sĩ, đúng là một nước  sai. Không đánh   , chỉ còn cách chờ cảnh sát đến.
Trì Sâm  lân la:
“Tiêu tổng,  thích phim ba xu ? Quay xong  gửi  bản  cắt, miễn phí luôn.”
Tiêu Triệt lạnh giọng:
“Anh là đạo diễn mà   loại phim  vi phạm pháp luật ?”
Trì Sâm phá lên :
“Anh còn dám làm mấy trò mờ ám,   tí phim   cùng thích xem
thì ? Tôi mê kiểu  đấy, mà nhà    góc nào cũng ,  hợp để  cảnh dã chiến. Tối  còn định  bản đặc biệt lúc nửa đêm.”
Lúc  Tiêu Triệt mới hiểu, thì   đến đây là vì Lệ Tư Niên.
Hắn nở nụ  quỷ quyệt:
“Tình cảm sâu đậm nhỉ,  em gặp chuyện, đ.â.m d.a.o hai sườn cũng cam.”
Trì Sâm ngẩng cao đầu:
“Tôi thích thế đấy. Anh   em nào sẵn sàng đ.â.m d.a.o vì  ?”
Cảnh sát đến, Trì Sâm vẫn giữ dáng vẻ kiêu ngạo như trời bằng vung.
Dù rõ ràng  sai, cảnh sát  đến  còng tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-350-vi-anh-em-du-dam-dao-hai-suon-cung-cam.html.]
Trì Sâm làm bộ dữ dằn:
“Các    là ai ? Dám còng  ?”
Cảnh sát đáp:
“Bất kể  là ai, chúng  chỉ xử lý theo pháp luật.”
“Con  nó, các    làm việc nữa ? Biết bố  là ai ?
Biết   là ai ?”
Cảnh sát đẩy  lên xe:
“Đừng ầm ĩ nữa, phối hợp một chút !”
Trì Sâm: “……”
Sao hôm nay    cứng rắn thế  chứ!
Lệ Tư Niên     đồn cảnh sát lúc nào cũng  tiếp đãi lễ phép, đến lượt   mất mặt thế !
Lên xe , Trì Sâm tức tối thò tay  ngoài cửa sổ giơ ngón giữa với Tiêu Triệt.
Tiểu Hạ
Tiêu Triệt chẳng buồn .
Xe lăn bánh, Trì Sâm vẫn còn phát cáu:
“Không ai phối hợp  chút ? Tin   về là rủ Trưởng phòng
Trương  uống , đuổi hết lũ các  cho xem.”
Cảnh sát đáp tỉnh queo:
“Trưởng phòng Trương nào, trưởng phòng của chúng  họ Lý mà?”
Trì Sâm: “……”
Thực   chẳng quen ai, chỉ chờ  nhà đến chuộc.
Tất nhiên  dám gọi điện cho ba , đành nhờ tới Trì Mặc.
Ai ngờ Trì Mặc  vô tình:
“Lệ tổng bảo  đừng quản  nữa. Hết cách , em trai .”
Trì Sâm trợn tròn mắt:
“Lệ Tư Niên bảo  đừng lo cho ? Tốt lắm, cái đồ khốn kiếp , lòng   tâm  ý đối với , hóa  cho chó ăn!”
Trì Mặc dập máy.
Trì Sâm tức hộc máu.
Sau đó thật sự  chịu nổi khổ sở,  mới mặt dày nhắn tin cầu cứu Lệ Tư Niên.
Sau khi  rõ nguyên do, Lệ Tư Niên vẫn tới đón.
Lúc đó  là đêm khuya, đèn trong đồn cảnh sát vàng vọt, Trì Sâm ủ rũ xị mặt, chẳng còn tí khí thế nào.
Lệ Tư Niên  chuyện với bên trong, tự nguyện nộp phạt  mới đưa  .
Trì Sâm  đói  mệt, chẳng còn sức càm ràm.
“Đi ăn .” Hắn  trong xe mở app đặt đồ ăn, “Tôi đói  c.h.ế.t , kêu họ làm thịt nguyên một con bò,  ăn hết!”
Lệ Tư Niên lạnh nhạt:
“Tôi đang ăn dở thì bỏ đó đến tìm  đấy.”
Trì Sâm khựng tay:
“Là ai nấu?”
“Cậu đoán xem?”
“Ôn Tự đúng !” Trì Sâm mắt sáng rỡ, “Về nhà  ăn,   nếm thử tay nghề của Ôn Tự!”
Lệ Tư Niên nghĩ đến cảnh Ôn Tự nấu cho  khác ăn là thấy khó chịu: “Chỉ còn đồ thừa thôi.”
“Đồ thừa cũng ,   kén chọn.”
“Đồ thừa là để cho chó,  tranh với chó làm gì?”
“Lệ Tư Niên   ý gì hả? Tôi vì   mặt, đến cả phim ba xu cũng , mà  đến cả đồ thừa cũng  cho  ăn? Có tin  nhảy khỏi xe bây giờ ?”
Lệ Tư Niên chẳng buồn đáp, mở khóa xe.
Trì Sâm: “……”
Lệ Tư Niên    nhúc nhích:
“Sao  nhảy, cần  mở cửa hộ ?”