Trì Sâm  liếc   đàn ông .
Quả thật, ánh mắt    Ôn Tự khá trong sáng, nhiều lắm chỉ là kiểu thưởng thức.
Chắc vì thế mà Ôn Tự mới thoải mái trò chuyện với   như ,  chuyện rôm rả.
Lệ Tư Niên  là một chuyện, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn dừng    hai  .
Ôn Tự nhanh chóng phát hiện  .
Ánh mắt chạm .
Cùng lúc đó, Hạ Kinh Viễn cũng  sang, liếc một cái  nhận  Lệ Tư Niên.
“Lệ tổng.” Anh khẽ .
Ôn Tự mím môi, “Anh quen   ?”
“Không chỉ quen .” Hạ Kinh Viễn nhấp một ngụm sâm panh, lời   phần dè dặt, “  lẽ Lệ tổng  còn nhớ  nữa, để   chào hỏi cũng .”
Lúc đặt ly xuống, ánh mắt hai  đàn ông cũng chính thức chạm .
Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng vô hình.
Ôn Tự  mặt , “Vậy chúng  đổi chỗ   chuyện .”
Hạ Kinh Viễn    vài phần, nhưng  vạch trần, “Được thôi.”
Hai  cùng rời .
Sắc mặt Lệ Tư Niên  trầm xuống, ngón tay cầm ly siết .
Trì Sâm xắn tay áo, “Ngứa mắt hả? Chuyện nhỏ, để  lo.”
Lệ Tư Niên mím môi, coi như ngầm đồng ý.
 là   ánh mắt thằng nhóc đó khiến   thấy khó chịu.
Giữa nam và nữ mà chỉ  chuyện công việc thì chẳng bao lâu là hết đề tài.
Trì Sâm bưng hai ly rượu  tới.
Vẫn là chiêu cũ, “Rượu ngon hiếm , hôm nay chỉ  duy nhất một chai,  rót cho hai  mỗi  một ly.”
Khóe miệng Ôn Tự giật giật.
Chưa  đến lý do gì mà chỉ rót rượu cho hai  .
Vừa mới trải qua vụ bánh ngọt "phiên bản giới hạn", giờ  tới rượu ngon "hiếm ", đúng là khó tin.
Ôn Tự đưa tay nhận lấy, “Đạo diễn Trì, rượu ngon ở  thế, lấy từ vòi nước  hả?”
Trì Sâm nghiêm túc, “Là rượu thật đấy. Nếu  lừa cô thì để Lệ Tư Niên độc  cả đời.”
Ôn Tự, “…”
Lệ Tư Niên   xa: Sao lưng   thấy lạnh thế nhỉ?
Ôn Tự  rõ Trì Sâm là tới thăm dò giúp Lệ Tư Niên.
Cô sợ làm mất lòng Hạ Kinh Viễn, đang định tìm lý do cáo lui, thì Trì Sâm  nhanh tay chặn , niềm nở bắt chuyện với Hạ Kinh Viễn.
“Vị    lạ mặt quá, là  ấm của tập đoàn nào ?”
Hạ Kinh Viễn mỉm , “Tôi    bản địa, mới đến đây vài hôm thôi. Nghe  Hoài thị  môi trường , công nghệ phát triển, nên ghé qua xem thử.”
“Thế thì tìm đúng   đấy,  rành Hoài thị nhất. Vài hôm nữa rảnh  dẫn   chơi một vòng.”
Tiểu Hạ
Nói xong liền thao tác thuần thục, thêm    WeChat.
Hạ Kinh Viễn cũng  phối hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-302-cho-anh-ta-the-hien.html.]
Cùng Trì Sâm làm bạn xã giao giả tạo.
“Anh Hạ kết hôn ?” Trì Sâm hỏi như vô tình.
Hạ Kinh Viễn, “Chưa.”
Trì Sâm, “Đẹp trai,  còn dịu dàng thế , chắc yêu bạn gái lắm nhỉ?”
Tiếp tục moi thông tin.
Hạ Kinh Viễn nhịn , môi khẽ cong lên.
“Trì công tử quá khen. Tháng  mới chia tay. Tâm trạng   nên mới  du lịch.”
Trì Sâm lập tức hú còi báo động.
“Chuyện đó dễ xử, Hoài thị thiếu gì gái . Để  dẫn   một vòng, đảm bảo ba phút là  yêu luôn mười .”
Hạ Kinh Viễn im lặng, nhưng Ôn Tự thì  thể chịu nổi nữa.
“Đạo diễn Trì, hai  cứ  chuyện ,   ngoài  dạo một chút.”
“Ơ cô   đấy, rượu còn  uống mà.” Trì Sâm đưa tay cầm ly rượu, “Không cẩn thận” làm đổ cả ly rượu lên váy cô.
Ôn Tự giật , vội lấy khăn giấy lau.
 váy trắng vẫn  in nguyên một vệt ướt to.
Trì Sâm diễn như thật, “Tay  vụng quá, tầng   phòng nghỉ, cũng  váy mới,  dẫn cô lên  nhé.”
Hạ Kinh Viễn nhíu mày.
Anh   Trì Sâm và Ôn Tự  thiết tới mức nào, nhưng chiêu , đàn ông   là hiểu rõ mục đích.
Anh cởi áo khoác, chen  giữa hai , khoác lên  Ôn Tự.
“Che  một chút.” Hạ Kinh Viễn khẽ .
Ôn Tự  sững , nhưng  từ chối, “Cảm ơn.”
Hạ Kinh Viễn vẫy tay gọi một  hầu gái.
“Váy cô   dính rượu, làm phiền cô dẫn cô  lên  bộ khác.”
Trì Sâm  chen  ngoài,    gì.
…Không  chứ ông bạn…
Làm thế chẳng khác nào đạp  xuống hố c.h.ế.t !
Ôn Tự  theo  hầu lên lầu, Trì Sâm cầm ly rượu trống , lạnh lùng  Hạ Kinh Viễn.
Hạ Kinh Viễn mỉm .
“Trì công tử, nếu  thích cô Ôn, với điều kiện của   thể dùng  nhiều cách, duy chỉ  thể dùng cách , quá nhẹ  và bất kính.”
Trì Sâm giật giật khóe mắt.
“Tôi với Ôn Tự chỉ là bạn ,   tình cảm nam nữ gì cả,  nghĩ nhiều .” Anh dứt khoát  diễn nữa, “Cô     trong lòng ,  cũng đừng mơ mộng.”
Nói xong bỏ  luôn.
Lệ Tư Niên  xử lý xong một công việc khẩn,     thấy Trì Sâm đang làm hỏng chuyện.
“Tôi vốn định  thành nhiệm vụ  giao cho, ai ngờ  Hạ Kinh Viễn chen ngang, cho   thể hiện .”
Lệ Tư Niên  mắng  , chỉ nhíu mày, “Hạ Kinh Viễn?”
Họ Hạ.
Vậy thì   chút ấn tượng .