Lệ Tư Niên trầm mặc hai giây.
Sự căng thẳng trong cuộc gọi như một ngòi nổ, khiến cả hai cùng bốc hỏa.
Giọng  trầm thấp đáng sợ: “Tôi   kiên nhẫn dỗ dành phụ nữ, nên   chơi mấy trò hiểu lầm vớ vẩn của mấy cặp tình nhân. Nói  cho rõ ràng, là để tránh những hiểu lầm  cần thiết.”
Ôn Tự  lạnh: “Anh nghĩ nhiều . Tôi chẳng quan trọng đến mức , càng  tự hạ thấp   làm phiền.”
Cô che đôi mắt   gió thổi khô rát.
Không cho phép bản  rơi một giọt nước mắt nào.
“Vậy thôi. Tôi sẽ  làm phiền  nữa.”
Nói xong,  dứt khoát xóa luôn  liên lạc khẩn cấp của .
Cô  bên lề đường  lâu, cuối cùng cũng chờ  cảnh sát tới.
Cô phối hợp đến bệnh viện băng bó,  lập tức đến đồn công an làm biên bản.
Về , Lệ Tư Niên  gọi điện mấy , cô đều   máy.
Cô lập tức mua vé máy bay về Hoài thị ngay trong đêm.
Tại bệnh viện, Lệ Tư Niên cầm điện thoại, sắc mặt u ám đến cực điểm.
Anh day trán, bất lực.
Ôn Tự  bắt máy,  liền gọi cho Trì Sâm.
Trì Sâm đang vui chơi về đêm, giờ  còn  ngủ: “Có chuyện gì thế Tư Niên?”
Lệ Tư Niên hỏi: “Ôn Tự  tìm  ?”
“Cô   đang ở A thị ?” Trì Sâm buột miệng, “Sao  tìm  chứ.”
Lệ Tư Niên nheo mắt: “Cô  đến A thị làm gì?”
Trì Sâm nhận   lỡ lời, vội đánh trống lảng: “Cậu tìm Ôn Tự làm gì?”
Lệ Tư Niên  truy đến cùng, nhưng lúc    lúc.
Cô   điện thoại, chẳng khác gì mất tích.
Lệ Tư Niên : “Cãi  . Cậu liên lạc với Ôn Tự giúp , đảm bảo cô  an  là .”
Trì Sâm vô cùng kinh ngạc: “Hai  xa  mà cũng cãi   hả?”
Lệ Tư Niên   tâm trạng kể lể.
“Có tin gì báo  ngay.”
Khoảng một tiếng , Trì Sâm gọi : “Ôn Tự về ,  xuống máy bay.”
Lệ Tư Niên thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng bao lâu, Giang Nặc cũng  đẩy  khỏi phòng cấp cứu.
Cô  rửa ruột, mặt mày tái nhợt như tờ giấy.
Lệ Tư Niên để cô về phòng nghỉ ngơi .
Sau đó,   điều tra chuyện thuốc men tối nay của Giang Nặc. Các bác sĩ đều khẳng định  rõ tại  cô  uống nhầm thuốc.
Bác sĩ phụ trách : “Thuốc của cô Giang đều do  đích  mang tới,   từng phạm  sơ đẳng thế . Lệ ,  nên điều tra  cho kỹ.”
Lệ Tư Niên mặt  cảm xúc, lật xem sổ ghi chép phân phát thuốc.
Nghe qua thì  vẻ  vô lý.
 sự việc  xảy ,    chịu trách nhiệm.
Lệ Tư Niên hỏi: “Mấy loại thuốc  ban đầu  đặt ở ?”
“Cả ở kho thuốc lẫn phòng thuốc đều .”
“Nơi nào  cần đăng ký mà ai cũng  thể lấy?”
Bác sĩ nghĩ một lúc: “Phòng  băng.”
Lệ Tư Niên: “Lúc   ở đây, Giang Nặc  đến phòng  băng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-257-de-dang-nhin-thau-muu-ke-cua-giang-nac.html.]
Bác sĩ ngơ ngác: “Anh nghi ngờ cô Giang...”
“Ai cũng  thể là nghi phạm.” Lệ Tư Niên nghiêm giọng, “Trả lời .”
Bác sĩ  hỏi một vòng,    báo: “Cô Giang  lưỡi  thương, chủ động yêu cầu đến phòng  băng khâu .”
Lệ Tư Niên  xong, khép hồ sơ .
Bước thẳng tới phòng bệnh.
Giang Nặc mở mắt, thấy Lệ Tư Niên,  hề bất ngờ.
Cô dịu giọng: “Anh  ở bên cô Ôn ?”
Lệ Tư Niên  bên giường,  cô từ  cao xuống.
Ánh mắt lạnh lẽo.
“Lưỡi còn đau ?”
Giang Nặc mở to mắt.
Sững   .
Lệ Tư Niên : “Tôi  đánh giá thấp cô ,  tay cũng thật ngoan độc.” Giang Nặc  ngờ sự việc    phát hiện nhanh đến .
Cô tất nhiên   thừa nhận: “Anh Tư Niên,  đang  gì ?”
Lệ Tư Niên chẳng  vòng vo.
“Tôi sẽ  làm gì cô. Dù  cô cũng là con gái của bác Giang.”
Môi Giang Nặc run rẩy: “Tư Niên, ý  là gì?”
Không trách cô, nhưng  đẩy cô  xa.
Anh chắc chắn sẽ  để yên chuyện .
Tiểu Hạ
Lệ Tư Niên lạnh giọng: “Bệnh của cô  bất lực. Trước Tết, bất kể tình hình thế nào,  đều  đưa cô về nước.”
Giang Nặc lập tức mềm nhũn .
Cô   hổ vì mưu kế  phát hiện,  đau lòng  sự tuyệt tình của .
Chỉ còn  đến nửa tháng nữa là Tết, đây chẳng khác gì tối hậu thư.
Trong nửa tháng , cô còn  thể làm  gì?
Giang Nặc vùi mặt  chăn, đầy uất ức: “Tư Niên, em mang  cho  bao nhiêu giá trị, tại    bằng một Ôn Tự?”
Lệ Tư Niên nhạt nhẽo đáp: “Giá trị và tình cảm là hai chuyện khác .”
“Tình cảm?” Giang Nặc ngẩng lên, châm chọc, “Anh dám để một  suốt ngày ghen tuông như cô  làm Lệ phu nhân ?”
Ánh mắt Lệ Tư Niên lạnh buốt.
“Nếu  đưa danh phận Lệ phu nhân cho cô, cô giữ nổi ?”
Toàn  Giang Nặc chấn động.
Cô liều mạng : “Nếu  dám thì ?”
“Cô  gan, nhưng   năng lực.” Giọng Lệ Tư Niên khinh miệt, “Dù  Ôn Tự  , cô cũng  thể làm Lệ phu nhân.”
Giang Nặc như mất hồn.
Bị đả kích đến mức   nên lời.
Lệ Tư Niên rời khỏi phòng bệnh, suốt hai ngày  cũng   .
Giang Nặc  dám làm gì thêm, ngoan ngoãn dưỡng thương, vài ngày  chủ động đề nghị về  Hoài thị.
Máy bay  hạ cánh, Lệ Tư Niên một  lên xe của Tống Xuyên.
Mấy ngày nay,  và Ôn Tự đều  liên lạc gì.
Chuyến   khiến  quá mệt mỏi, Lệ Tư Niên nhắm mắt,   nghĩ tới nữa.
Anh về thẳng căn hộ, chỉ  tắm rửa một trận, ngủ cho ngon.
  ngờ, Ôn Tự đang ở nhà.