Vài tờ giấy đập mạnh xuống mặt bàn, mang theo luồng khí mạnh mẽ khiến   rùng .
Tạ Trường Lâm cúi đầu , tai ù  ong ong.
Ông   rõ trong đó  gì, nhưng Lệ Tư Niên    rõ ràng .
Ông từng nghi ngờ căn bệnh đột ngột của  là do   âm thầm  tay.
Nghi ngờ đối thủ thương trường, nghi ngờ mấy lão cáo già trong hội đồng quản trị.
Duy chỉ  nghĩ đến Tạ Lâm Châu.
Đó là con trai ruột ông, từ nhỏ tới lớn, nó  gì ông cho nấy, thậm chí quyền thừa kế cũng coi nó là  kế vị ưu tiên.
Tại   là nó?
Tạ Trường Lâm  tin,  Lệ Tư Niên, hỏi:
“Cậu  Lâm Châu hại ,  tại  trong thời gian   viện, nó bất chấp  giá cứu ?”
Lệ Tư Niên:
Tiểu Hạ
“Nó  học  bản lĩnh của ông, làm chuyện ác nên luôn lo sợ hậu quả.”
Anh hạ mắt,  hiệu  đống tài liệu  bàn, nhưng   thêm lời nào.
Tạ Trường Lâm  đờ ,  rõ là   tin   dám tin.
Ngược , Viên Ninh Lộ bên cạnh,  bản báo cáo đó, sắc mặt  trắng bệch.
Người làm chuyện   bất an sợ hãi  chỉ  Tạ Lâm Châu.
Bà  cũng .
Nếu hôm nay Tạ Trường Lâm thật sự tin lời Lệ Tư Niên,   sự thật,  thì con trai bà  cũng mất  chỗ dựa cuối cùng.
Viên Ninh Lộ xoay  rót một ly nước nóng.
Bà định giả vờ  cẩn thận làm ướt tài liệu, nhưng thật  cũng chẳng cần giả, tay  run đến mức  khống chế nổi.
Tạ Trường Lâm cuối cùng  nhịn  nữa, vươn tay lấy tập tài liệu.
Viên Ninh Lộ hét lên:
“Trường Lâm!”
Tạ Trường Lâm  đầu  bà , ánh mắt u tối:
“Cô làm gì ?”
“Uống chút nước !” Viên Ninh Lộ cố gắng giữ giọng bình tĩnh, bước nhanh tới gần ông, “Anh uống nước bình tĩnh , đừng chuyện gì Lệ Tư Niên  cũng tin. Đừng quên, nó và Lâm Châu  thù, để hãm hại nó chuyện gì nó cũng dám làm!”
Tạ Trường Lâm mất kiên nhẫn, gạt tay bà  .
Trong lòng  nhen nhóm nghi ngờ, thì như ma xui quỷ khiến, nhất định  tìm  sự thật.
Không ai ngăn .
Thấy Tạ Trường Lâm bắt đầu xé niêm phong hồ sơ, dây thần kinh trong đầu Viên Ninh Lộ đứt hẳn,  do dự nữa, lao lên giật phăng tài liệu.
Bà  mặt đỏ bừng vì tức, xé vụn từng tờ  thả  ly nước nóng,  đó nhanh tay vứt  thùng rác.
Tạ Trường Lâm thở dốc,  bà  bằng ánh mắt tràn đầy chán ghét.
Không cần kiểm tra gì thêm.
Hành vi của Viên Ninh Lộ   rõ tất cả.
Ông  tức đến  lạnh:
“Con đàn bà thối tha, cô và Tạ Lâm Châu cấu kết hại ?”
Viên Ninh Lộ run cầm cập.
Toàn  như mất lực, bà  lao tới đỡ lấy Tạ Trường Lâm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-242-tinh-toan-den-cung-rot-cuoc-van-trang-tay.html.]
“Trường Lâm, Lệ Tư Niên  hại chúng , đống tài liệu  đều là giả, đều là giả mà...”
Tạ Trường Lâm  thể nhịn  nữa.
Một tát giáng thẳng lên mặt bà , gầm lên:
“Đồ tiện nhân! Cô với Tạ Lâm Châu…”
Còn   hết câu, Tạ Trường Lâm đột nhiên thấy choáng váng, cả  bắt đầu co giật.
Viên Ninh Lộ ôm má vẫn đang rát bỏng, theo phản xạ lập tức lôi thuốc từ ngăn kéo  đút cho ông uống.
Lệ Tư Niên  bên lạnh lùng  tất cả.
Anh , Viên Ninh Lộ làm đến mức    vì còn yêu Tạ Trường Lâm.
Mà là vì ông  còn sống, thì Tạ Lâm Châu mới còn cơ hội.
Người trưởng thành chỉ tính lợi hại,   đúng sai.
 đáng tiếc, tính toán đến cuối cùng, cũng chỉ là tay trắng mà thôi.
Lệ Tư Niên liếc  viên thuốc Tạ Trường Lâm  nuốt,  nhạt,  dậy:
“Dùng tiết kiệm thôi, thuốc giả hiệu  giờ cũng khó mua .”
Câu  Tạ Trường Lâm   thấy, nhưng Viên Ninh Lộ thì   rõ.
Đồng tử bà  co , căm hận trừng mắt  :
“Lệ Tư Niên, chó cùng dứt dậu đấy, đừng ép  quá đáng!”
Lệ Tư Niên ánh mắt lạnh lẽo:
“Vậy   xem, mấy  giãy dụa  đến mức nào.”
Anh   rời .
Viên Ninh Lộ ôm lấy Tạ Trường Lâm, c.h.ế.t lặng giữa gian phòng, cảm nhận nỗi sợ hãi mà Lệ Tư Niên để .
Sao    hết  thứ?
Những năm qua,   âm thầm chuẩn  những gì? Đợi đến khi tất cả sự thật  bóc trần, kết cục chờ họ là gì?
Mọi chuyện diễn  quá đột ngột.
Kế hoạch của Lệ Tư Niên là kiểu nghiền nát  chút khoan nhượng.
Viên Ninh Lộ như đang   mép vực, nếu  phản kháng, sẽ tan xương nát thịt.
Bà   thể chết.
Tuyệt đối .
Viên Ninh Lộ bình   tinh thần, cầm điện thoại bước  ngoài.
Cố gắng ép  bình tĩnh, bà  bấm một dãy .
“Thứ  cần, mang tới ngay.”
Tiệc mừng của Ôn Tự  tổ chức  rầm rộ.
Không ít   tiếng trong giới đều đến tham dự.
Trì Sâm lái chiếc siêu xe mới tậu, xuất hiện nổi bật giữa đám gái trẻ, thu hút vô  ánh .
Anh   huýt sáo  ung dung bước , nhướng mày hỏi Ôn Tự: “Thế nào? Có  trai ?”
Ôn Tự mỉm  khen một câu  trai.
Sau đó ánh mắt khẽ lệch ,   phía   .
Trì Sâm khựng , hiểu  cô đang tìm gì, liền hỏi:
“Tư Niên  đến ?”