Cảm xúc mãnh liệt đột ngột trào dâng trong lòng Lệ Tư Niên,  dồn hết  hành động.
Anh  Ôn Tự  thể chịu nổi, nên áp dụng nguyên tắc “hai  nghỉ một”.
Làm hai lượt, nghỉ một tiếng.
Đêm đông dài lê thê, kéo dài mười mấy tiếng, Lệ Tư Niên sắp xếp thời gian hợp lý, khiến bản   ăn no nê mà cũng  để Ôn Tự mệt quá.
Dù , đến khi trời sáng, cô vẫn  tránh khỏi ngủ mê mệt.
Lệ Tư Niên ngủ cùng cô thêm hai tiếng  dậy.
Anh dậy để nhận phần cơm mà ông chủ nhà nghỉ mang tới.
Ông chủ thấy  tinh thần phơi phới, kinh ngạc hỏi: “Cậu trai trẻ, thể lực  thật đấy?”
Tối qua làm dữ dội như thế, sáng sớm còn dậy nổi.  là hiếm  nhân tài trụ cột quốc gia.
Lệ Tư Niên cũng  khiêm tốn: “Còn trẻ mà.”
Mới hai mươi lăm tuổi, làm việc suốt một ngày một đêm cũng chẳng .
Ăn sáng xong, Lệ Tư Niên  bên cửa sổ xử lý công việc qua mạng. Buổi chiều, một tia nắng chiếu xuống bàn phím, lan  thành một vòng sáng nhè nhẹ.
Lệ Tư Niên ngẩng đầu.
Tháng  mà còn  ngày nắng  như thế, thật hiếm thấy.
Giống như một món quà bất ngờ.
Anh  nghiêng đầu   phụ nữ đang ngủ  giường, khẽ cong môi mỉm .
Lúc   một cuộc gọi đến.
Anh bắt máy, “Chuyện gì?”
Đầu dây bên , Trì Sâm quan tâm hỏi: “Ổn cả  chứ?”
Mấy hôm  họ  liên lạc, Lệ Tư Niên báo bình an nhưng  cho đến tìm. Treo lơ lửng hai ngày, Trì Sâm vẫn lo lắng, nên  gọi.
“Ổn , vài hôm nữa về.”
Nghe giọng   vẻ  giống bình thường, Trì Sâm thoáng ngạc nhiên: “Giờ   mà  như mới ngủ dậy,  ngủ nướng ?”
“Ừ, hôm nay dậy muộn chút.” Giọng Lệ Tư Niên đầy khoan khoái.
Trì Sâm  lầy, “Là do Ôn Tự khiến hồn vía  bay mất  đúng ? Thời gian của  còn quý hơn cả ông già ,  nỡ  lì  giường.”
Lệ Tư Niên đáp: “Chuẩn .”
Trì Sâm   thừa nhận thì “ồ” một tiếng đầy ẩn ý.
“ ngày  là giao thừa  đấy,   về ?” Trì Sâm hỏi tiếp, “Định ôm  đón năm mới  chân núi hả?”
Lệ Tư Niên chẳng mấy để tâm mấy dịp .
“Không về.”
“Bọn  tụ họp chút ,  đưa Ôn Tự theo là  mà.” Trì Sâmrõ ràng    cảnh Lệ Tư Niên thích Ôn Tự thế nào, quá hiếm thấy, “Tụ họp tí , tớ bao hết đêm hôm đó luôn.”
Tiểu Hạ
Lệ Tư Niên lạnh nhạt: “Không về. Cúp đây.”
Trì Sâm  chịu thua, “Về  mà, tớ hạ giọng van nài thế  còn gì.”
Lệ Tư Niên dừng một nhịp.
“Cậu  ý với  ?” Anh  thẳng, “Kiếp    ,  chỉ thích phụ nữ. Kiếp  nhé.”
Trì Sâm cạn lời, “Cảm ơn , kiếp    thích đàn ông thì  cũng  thể thích  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-231-em-co-thich-phao-hoa-khong.html.]
Rồi thẳng tay cúp máy.
...
Nhân dịp Tết sắp đến, Ôn Tự nghĩ  mấy ý tưởng khá , định tổ chức một hoạt động nho nhỏ.
Cô  hẳn một bản kế hoạch chi tiết gửi cho trợ lý.
Trợ lý  chuyện  đây của cô, hỏi han quan tâm một hồi lâu.
Sau đó : “Tổng giám đốc Ôn, kế hoạch thế  để em  là , chị đừng nhọc lòng quá.”
Ôn Tự  cô gọi một câu “Tổng giám đốc Ôn”  một câu “Tổng giám đốc Ôn”,  nhịn   đỏ mặt, “Không , chị rảnh mà. Năm  sẽ bận rộn, đến lúc đó sẽ giao cho em .”
Lệ Tư Niên bước , thấy cô đang  như một đóa hoa nở rộ.
“Đang  chuyện gì đấy?” Anh liếc mắt  điện thoại.
Ôn Tự  thêm vài câu với trợ lý  cúp máy.
“Trợ lý  mà, đang  chuyện về phòng tranh.” Cô xoay xoay  trong chăn.
Lệ Tư Niên theo bản năng hỏi: “Nam  nữ?”
Ôn Tự đáp: “Là nữ, mới  nghiệp, đầu óc lanh lợi, tính cách cũng  .”
Lúc  sắc mặt  mới dịu  một chút.
“Ừ.”
Ôn Tự ôm laptop đến bên cạnh, cho  xem bản kế hoạch   .
Lệ Tư Niên vốn dày dạn kinh nghiệm trong giới làm ăn.
Anh chỉ lướt qua  chỉ  mấy điểm cần chỉnh sửa.
Ôn Tự phản ứng nhanh, lập tức chỉnh .
Tâm trí Lệ Tư Niên bắt đầu phiêu du, “Tối nay giao thừa , em   tắm suối nước nóng ?”
Ôn Tự ngạc nhiên: “Ở đây  ?”
“Có.”
Không chỉ  suối nước nóng, còn  cả pháo hoa.
Ôn Tự ngâm  trong làn nước, ngửa mặt lên, đôi mắt tròn xoe, “Chỗ  nghỉ hết , chỉ  hai ,    pháo hoa?”
Lệ Tư Niên từ phía  ôm lấy cô, hai cơ thể dán sát  , “Đêm giao thừa mà,  pháo hoa là chuyện bình thường.”
Ôn Tự nghịch nước, ngượng ngùng hỏi: “Không   cho  b.ắ.n đấy chứ?”
 là  cho  bắn.
Chỗ khỉ ho cò gáy thế , lấy   pháo hoa. Anh  chuẩn   từ một ngày   cho  mang tới.
Anh bắt đầu lơ đãng, “Còn  màn pháo hoa  hơn nữa,  xem ?”
Tim Ôn Tự  treo lơ lửng, đôi mắt long lanh như nai con, “Ở ? Khi nào  xem?”
“Ngay bây giờ.”
Anh xoay  cô , để cô  lên thành suối nước nóng, giữ lấy đôi chân trắng nõn mềm mại của cô, đặt lên vai .
Rồi quỳ xuống.
Ôn Tự hiểu   định làm gì, khẽ kêu lên một tiếng,  lập tức cắn chặt mu bàn tay.
Cô    chuẩn  cho màn ,  kích thích đến mức nhắm chặt mắt, trong đầu pháo hoa bùng nổ từng chùm.