"Tự Tự?"
Là Ôn Tự .
Cả thành phố Hoài chỉ  cái tên của cô là kỳ cục nhất.
Khi Trì Sâm  nữa hỏi  đến , Lệ Tư Niên mới mở miệng: “Lát nữa tới.”
Khi   mang theo gì, lúc rời  cũng chỉ khoác thêm một chiếc áo.
Rất nhanh chóng.
Tiểu Hạ
Lão phu nhân thấy , cố tình hỏi móc: “Mới đó  ngủ  hả?”
Lệ Tư Niên chẳng buồn đáp.
Bà  tiếp tục: “Con  nhầm  kìa, phòng con ở phía trong,    cửa thế?”
Anh lạnh nhạt buông một câu: “Ngủ sớm một chút.”
Cửa đóng ,  cũng  .
Trong quán bar, âm nhạc sôi động đến rung cả màng nhĩ.
Ôn Tự  co  trong góc ghế sofa, tay cầm điện thoại giả vờ học bài. Thỉnh thoảng liếc  Lâm Hải Đường đang nhảy trong sàn, sợ cô bạn xảy  chuyện.
Trì Sâm  cô  dị ứng cồn, nên chỉ rót một ly coca.
Rồi đẩy về phía cô.
Cô gật đầu cảm ơn: “Anh cứ mặc kệ em, đạo diễn Trì, em tự lo .”
Trì Sâm  lướt qua màn hình điện thoại cô: “Bận  ? Chưa hết giờ làm ?”
“Không, chỉ là thấy chán, tìm gì đó để làm thôi.”
“  thấy nãy giờ em cứ  mãi một trang.” Anh hỏi, “Gặp bài khó ?”
Ôn Tự: “…”
Cô tắt điện thoại,  đáp.
Làm gì còn tâm trạng học  chơi.
Mấy tiếng đồng hồ tối nay cô chẳng yên nổi,  nghĩ về những lời   với Lệ Tư Niên.
Vừa hụt hẫng khi  chỉ coi cô là bạn giường,   cảm thấy bản  thật kỳ lạ— gì  mà thất vọng?
Lẽ nào nếu Lệ Tư Niên  " đang yêu ", cô sẽ dám đồng ý ?
 là mâu thuẫn.
Trì Sâm   hai  họ cãi , cứ hồn nhiên  đó ăn vặt.
Chưa  bao lâu,  đột ngột  dậy vẫy tay: “Tư Niên, bên !”
Ôn Tự sững .
Ngẩng đầu .
Lệ Tư Niên mặc sơ mi đen, áo khoác vắt hờ  tay, bước qua đám đông ồn ào tiến .
Anh cao ráo, đường nét gương mặt sắc sảo, ánh đèn mờ ảo trong bar càng khiến  thêm phần quyến rũ và cuốn hút.
Anh bước thẳng tới.
Ôn Tự lập tức thu  ánh , rụt   trong,     trông thấy.
  thể ngăn nổi sự nhiệt tình của Trì Sâm,  lập tức lên tiếng: “Ban đầu  chỉ định uống một , ai ngờ gặp Ôn Tự, thấy vui nên gọi   luôn.”
Lệ Tư Niên     về phía Ôn Tự.
Coi cô như  tồn tại,  xuống một cách lạnh nhạt.
Trì Sâm trêu: “Không chào hỏi gì luôn ?”
Anh nhàn nhạt đáp: “Xui xẻo.”
Ôn Tự: “…”
Trì Sâm chậc lưỡi: “Hai  giấu  chuyện gì thế? Có thâm thù đại hận gì ?”
Anh rót rượu, Lệ Tư Niên cũng nâng ly uống cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-196-co-ban-gai-chua.html.]
Khi ngửa đầu uống, ánh mắt  khựng  nơi Ôn Tự, chỉ trong chốc lát  dời .
Trì Sâm  khuấy động  khí, nghiêng  về phía Ôn Tự: “Chút nữa chơi gì ?”
Cô ngước mắt lên: “Tôi  chơi,   cứ chơi .”
Trì Sâm lấy tay che điện thoại cô : “Đã đến đây  thì đừng học nữa. Hiếm khi em tới bar đấy,  dạy em chơi game.”
Nói xong liền kéo tay cô về phía Lệ Tư Niên.
Ôn Tự khẽ cứng ,  tiện từ chối.
Lệ Tư Niên liếc  bàn tay hai  đang nắm, ánh mắt lạnh băng.
Hai , chẳng ai  ai.
Không khí ngột ngạt như băng.
Trì Sâm thao thao bất tuyệt, Ôn Tự chỉ   nửa chữ.
“Hiểu ? Giờ em dùng chiêu  lừa Tư Niên uống thêm .”
Ôn Tự gượng : “Thôi,  hứng thú.”
“Yên tâm,  dạy em gian lận.”
“…”
Đạo diễn ơi,  nhỏ một chút  .
May mà Lâm Hải Đường   kịp thời, Ôn Tự  cái cớ để thoát .
Cô nhỏ giọng như cầu cứu: “Hải Đường,   về .”
Lâm Hải Đường uống  nhiều, ngây thơ hỏi to: “Muốn về  hả?”
Ôn Tự: “…”
Cô cũng làm ơn  nhỏ một chút  ?
Quả nhiên, Trì Sâm ngó cổ qua: “Mới mấy giờ mà đòi về, Tư Niên mới đến đấy.”
Ôn Tự: Chính vì   tới nên  mới  .
Tất nhiên, cô   ,   thêm xung đột với Lệ Tư Niên.
Giờ đến cãi  cô cũng lười.
Lâm Hải Đường   cô rời ,  đang say, phản ứng chậm mà sức thì mạnh, ôm lấy cô  buông.
Ôn Tự thấy thế cũng đành chịu thua.
Quán bar thì  thiếu gì những cô gái xinh , táo bạo.
Trì Sâm uống   mấy chén   vài  tới bắt chuyện.
Một cô liều nhất, trực tiếp  xuống bên cạnh Lệ Tư Niên, mời  uống rượu.
Lệ Tư Niên  từ chối,  nghiêng tay cụng ly với cô .
Cô gái tưởng  cơ hội, liền dán sát   , tìm đủ đề tài để trò chuyện.
“Anh  trai thế ,  bạn gái ?”
Lệ Tư Niên  chủ động nhưng cũng  né tránh, giọng nhàn nhạt: “Có  , chẳng  cô vẫn nhào  lòng   ?”
Cô  bật  quyến rũ.
Đàn ông  thì  đủ,     tệ mới khiến   mê mệt.
Cô  càng lúc càng sát , gần như dán hẳn  , lấy ly rượu trong tay  lên: “Cho  thử một ngụm.”
Sau đó cố tình để  vết son đầy ám   miệng ly,  trả  .
“Chẳng ngon lắm.” Cô  tán tỉnh, “Tôi  thử xem rượu trong miệng   ngon hơn .”
Ôn Tự vẫn cúi đầu,   sang.
 cô  thể   thấy.
Lệ Tư Niên  đáp… Chẳng lẽ   hôn ? Hai  họ đang hôn ?
Chỉ tưởng tượng cảnh đó thôi cũng khiến Ôn Tự cảm thấy nghẹt thở, khó mà hít nổi một .