Thẩm Tri Ý  : “Nếu phía  cô  thật sự đơn giản, thì    về tranh giành quyền thừa kế nhà họ Tạ?”
Ông Thẩm nhíu mày: “Nhỡ    thì ?”
“Nếu   thì về làm gì? Ở nhà họ Lệ   ?” Thẩm Tri Ý nghiến răng, “Không chừng   đối phó Lâm Châu,   cũng  chơi tất tay .”
Cô  thật sự  hiểu nổi Ôn Tự  gì .
Vậy mà khiến Lệ Tư Niên cam lòng  tay vì cô !
Hai cha con đang bàn chuyện thì điện thoại Thẩm Tri Ý chợt vang lên.
Là quản lý cũ của cô  gọi đến.
Đầu dây bên  lo lắng : “Tri Ý, xảy  chuyện lớn ! Trước  chúng  thuê   mạng bôi nhọ Ôn Tự, giờ tài khoản của bọn họ đột nhiên  đóng băng  bộ,  liên lạc  nữa,   hình như  ai đó khống chế .”
Thẩm Tri Ý cau mày: “Biết ai   ?”
Quản lý đáp: “Không , bọn  vẫn đang cố tìm . Nếu bọn họ khai  chúng , với quy mô sự việc hồi đó, thì chắc chắn sẽ  truy cứu pháp lý.”
“Còn nữa,   thế nào mà   tung  bằng chứng cô từng hẹn hò qua đêm với Tạ Lâm Châu,  là  thời gian trong hôn nhân đấy!”
“Trên mạng bắt đầu   dẫn dắt dư luận, chửi cô là tiểu tam !”
Thẩm Tri Ý giận sôi .
Chắc chắn  là chiêu của Ôn Tự!
Trước là Tạ Lâm Châu, giờ là cô  – một đòn đánh tận gốc, thủ đoạn thật ác độc!
Ông Thẩm ý thức  tình hình nghiêm trọng, huyết áp tăng vọt.
Ông giận đến mức gần như đập bàn mắng: “Mấy  lúc   làm bao nhiêu chuyện thất đức  hả!”
Thẩm Tri Ý tức tối dập máy: “Còn   tại con khốn Ôn Tự  tự chuốc họa ? Con chỉ dạy cô  một bài học, ai ngờ sự việc  bung bét đến thế ?”
Cô  làm nũng: “Bố, bố  giúp con!”
Ông Thẩm ôm trán, thở dài não nề.
Cuối cùng ông nghiến răng: “Bố  thể giúp con, nhưng   , con  rút khỏi giới giải trí, sống yên phận cho bố! Nghe ?”
Thẩm Tri Ý gật đầu lia lịa.
Tiểu Hạ
Giờ chỉ cần giải quyết  rắc rối  mắt, điều kiện gì cô  cũng chấp nhận.
Ông Thẩm ôm n.g.ự.c rời , còn Thẩm Tri Ý thì lập tức lên lầu tìm Tạ Lâm Châu.
Cãi  thì cãi, chứ  việc  giải quyết ngay.
“Tiền nhiều đến  cũng  chịu nổi  bào mòn như thế , Tạ Lâm Châu, chúng   giải quyết dứt điểm tận gốc thôi!”
Cô  lạnh lùng : “Giết Ôn Tự ,   đợi nổi nữa.”
Sàn nhà  chân Tạ Lâm Châu đầy tàn thuốc.
Khuôn mặt   giấu trong làn khói mờ mịt, chỉ còn ánh mắt rực cháy hận thù.
“Tôi   làm gì.”
Tại biệt thự Nguyệt Các.
Tối nay Lệ Tư Niên  hứa ăn cơm cùng bà ngoại,    từ hầm xe lên,   điện thoại.
“Lệ tổng,  tra  kẻ tình nghi , là  do Tạ Trường Lâm cài .”
Lệ Tư Niên phủi mấy bông tuyết rơi  tay áo, khẽ cong môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-190-giet-on-tu-di.html.]
Ồ,   lấy mạng   là... cha ruột.
Lệ Tư Niên  bất ngờ, cũng  thèm để tâm: “Không cần theo dõi nữa, ông  chẳng làm nên trò trống gì .”
“Vâng, Lệ tổng.”
Dặn dò vài câu đơn giản, Lệ Tư Niên liền cúp máy.
Bên trong biệt thự đèn sáng rực rỡ, bà cụ đang   ghế, vẻ mặt hiền hậu, quý phái mà trang nghiêm.
Thấy Lệ Tư Niên chỉ  một , bà điềm nhiên hỏi: “Sao chỉ  cháu?”
Lệ Tư Niên cởi áo khoác: “Cháu tăng ca nên bảo Tống Xuyên về   ạ.”
Bà cụ: “…”
Càng ngày càng  đối phó .
 nếu cháu trai   công khai, bà  sốt ruột cũng vô ích. Chỉ đành dặn  mang thức ăn lên sớm, sợ  đói.
Người giúp việc trong nhà là do bà đích  mang từ tỉnh khác về.
Tay nghề miễn chê, món nào cũng hợp khẩu vị Lệ Tư Niên.
 hôm nay  ăn  thấy... bình thường.
Giò heo hầm quá mềm, canh thì thiếu vị, rau xào cũng  tới lửa.
Bà cụ hỏi: “Gần đây cháu   bệnh viện kiểm tra ? Kết quả thế nào?”
Lệ Tư Niên quên khuấy chuyện .
Từ lúc sống cùng Ôn Tự,    còn nghĩ đến căn bệnh  nữa.
 bà ngoại thì cứ canh cánh trong lòng.
Không dẫn bạn gái về thì cũng  khiến bà an tâm phần nào.
“Ngày mai cháu  kiểm tra.”
Bà cụ thuận miệng : “Nhớ bảo  gửi bản báo cáo về cho bà xem.”
“Vâng ạ.”
Ăn thêm một lát, thấy cháu vẫn   ý định  thật, bà cụ bèn hỏi: “Giang Nặc  liên lạc với cháu ? Nghe  vài hôm nữa nó sẽ tới Hoài thị.”
Lệ Tư Niên thờ ơ: “Hoài thị lạnh thế , gấp gì mà  tới?”
“Là cháu quan tâm  ,  là     tới?” – bà hỏi đầy ẩn ý.
Lệ Tư Niên gắp cho bà một miếng cá bằng đũa dùng chung.
Không trả lời.
Anh chịu để Giang gia giúp là vì năm xưa Giang phụ từng tham gia một dự án tuyệt mật.
Dự án , tuy giai đoạn đầu  thành công, nhưng vì ảnh hưởng xã hội quá lớn nên  buộc  xóa sổ  .
Mà giờ đây, Lệ Tư Niên  cần kỹ thuật và bộ óc của Giang phụ.
Tìm kiếm suốt mấy năm, trong  những  từng tham gia khi xưa, chỉ còn  Giang phụ là cÔn Tựng. Anh chẳng  lựa chọn nào khác.
Anh chủ động đề nghị giao dịch, Giang gia  chẳng đòi hỏi gì, chỉ  sẵn sàng giúp.
 Giang phụ   mặt, mà đẩy  con gái   đào tạo hơn mười năm – Giang Nặc –  .
“Con bé Nặc thông minh hơn , nó cũng   ngoài rèn luyện. Tư Niên,  tin   thể chăm sóc nó giúp .”
Đó là lời của Giang phụ khi .