Lệ Tư Niên im lặng.
Anh bật đèn.
Ánh sáng bất ngờ chói lòa khiến Ôn Tự nheo mắt , đưa tay che mặt, "Anh bật đèn làm gì ?"
Lệ Tư Niên nhàn nhạt, "Xem cái vẻ tự luyến của em trông thế nào."
Ôn Tự  định bỏ tay xuống để phản bác, thì chợt  thấy    đầy dấu vết ám , lồng n.g.ự.c đẫm mồ hôi, vội kéo chăn phủ lên hai .
Cô , "Tôi tự luyến chỗ nào? Vừa nãy   chính miệng  thừa nhận đấy ?"
"…"
Lệ Tư Niên nghĩ ngợi một chút, quyết định   thật để khỏi làm cô mất hứng.
Ôn Tự thở dài, "Đã  thì, nếu  thích  đến thế,  bao nuôi  nhé.
Tôi cũng  chút tiền riêng, mỗi tháng cho  hai vạn cũng ."
Lệ Tư Niên lạnh lùng liếc cô một cái.
"Với khuôn mặt  của , chỉ cần xuống biển làm vài ngày là  thể thành tỷ phú thế giới. Em định cho  hai vạn một tháng?"
Ôn Tự bĩu môi.
Cô chỉ đùa cho vui, ai ngờ Lệ Tư Niên  tỏ  hứng thú thật.
Cái gì mà thỏa thuận với chẳng thỏa thuận nữa.
"Cuối năm đến nơi ,  dừng  thì xui lắm." Lần thứ ba bắt đầu,  cắn cổ cô, "Đợi  Tết  ."
Ôn Tự, "…"
Sau khi cả hai tắm rửa sạch sẽ lên giường, Ôn Tự tựa  lòng Lệ Tư Niên, nhanh chóng rơi  cơn buồn ngủ.
Cô  thấy  hỏi, "Sao tối nay  ngủ sofa?"
Ôn Tự ngáp một cái, "Lạ giường,  hiểu  cứ  ngủ ."
Lệ Tư Niên  khuôn mặt mơ màng buồn ngủ của cô.
Khóe môi khẽ nhếch lên.
"Lạ giường  là... lạ ?"
Ôn Tự, "..."
Cô lặng lẽ trùm chăn kín đầu.
Chỉ còn để lộ vành tai ửng hồng.
Lệ Tư Niên  hành động đó làm cho vui vẻ, ôm lấy cô  lòng.
Chỉ chốc lát , cô  ngủ mê mệt.
Anh bật  khẽ, mượn ánh đèn dịu nhẹ đầu giường, yên lặng quan sát cô.
Ôn Tự giống như tác phẩm đắc ý nhất của Nữ Oa.
Ngũ quan tinh xảo,  mãi  chán.
Không   bao lâu, đến khi điện thoại rung lên một cái,  mới thu  ánh  trầm lắng.
Anh tiện tay cầm lên xem.
Là một lời mời kết bạn  WeChat.
"Tư Niên,  là Giang Nặc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-186-tu-minh-su-dung.html.]
Không còn  ràng buộc bởi hợp đồng, Lệ Tư Niên dường như trở thành  bình thường hơn, chuyện  cũng  còn quá nghiêm khắc.
Cũng hết cách .
Sắp đến Tết, các ngành nghề đều bước  mùa bận rộn, Lệ Tư Niên bận, Ôn Tự cũng  ngoại lệ.
Hai mươi tư giờ mỗi ngày, trừ thời gian ngủ , còn  cô đều lên lịch chặt chẽ.
Hôm nay, Tống Xuyên đưa đến một robot mini.
"Ôn tiểu thư, đây là sản phẩm dựa  phương án cô đưa , Lệ tổng  cho sản xuất và bán chạy lắm . Cô thử xem  hài lòng ."
Ôn Tự  bất ngờ  mừng rỡ.
May mắn đến  ?
Cô vui vẻ mở robot .
Trên tường xuất hiện một màn hình, hiện lên một gương mặt  châu Á, nở nụ  dịu dàng  cô.
"Xin chào,  là Tiểu K, phục vụ cho cô."
Ôn Tự sững , hỏi Tống Xuyên, "Tôi  chuyện trực tiếp với cô   ?"
Tống Xuyên gật đầu.
Ôn Tự chỉ từng thấy cảnh  trong phim,  khỏi cảm thấy ngạc nhiên thích thú.
Lệ Tư Niên thật sự  giỏi.
Cô  nhịn  thầm nghĩ.
Tống Xuyên cũng tự hào về tổng giám đốc của , "Đây chỉ là phiên bản đầu tiên, mục tiêu cuối cùng của Lệ tổng là tạo  mô hình  thể  thế   con ."
Ôn Tự nghiêng đầu, cảm thấy  đơn giản  , "Thay thế   con ?"
Tống Xuyên, "Ừ,  ."
Ôn Tự  theo bản năng, "Xã hội  cho phép điều đó ."
"Nếu thực sự  thể làm , Lệ tổng cũng sẽ  tung  thị trường, mà chỉ dùng cho bản ."
Nghe đến câu , Ôn Tự lập tức nghĩ lệch .
"Tự  sử dụng…" Cô nhỏ giọng hỏi, "Lệ Tư Niên   trong lòng vẫn còn một  yêu mà  thể  ? Vì  chiếm  nên mới chế tạo một  giống hệt?"
Tống Xuyên vội vàng lắc đầu, "Không , Lệ tổng chỉ   cô."
Ôn Tự lập tức thấy ngại ngùng, "Không cần  quá lên như thế."
Tống Xuyên còn  về báo cáo nên cũng rời  .
Ôn Tự dùng robot một lúc,  ngạc nhiên  phát hiện vài vấn đề nhỏ, liền ghi  để lát nữa đưa cho Lệ Tư Niên cải tiến.
Tiểu Hạ
Dạo gần đây cả hai đều bận rộn, gần như chỉ gặp   buổi tối, đôi khi đến cả chuyện lên giường cũng  sắp lịch mới  thời gian.
Ôn Tự cảm thấy dường như  lâu lắm   gặp .
Cô thu dọn xong liền đến trụ sở chính của K.M.
Vì  đây từng đến vài , Lệ Tư Niên  cấp quyền đặc biệt, cô  cần đăng ký.
Ôn Tự cũng  báo  với .
Cô  bước  khỏi thang máy thì thấy Tống Xuyên đang đưa một  phụ nữ   văn phòng tổng giám đốc.
Bước chân của Ôn Tự khựng .
Trong đầu  là hình ảnh  phụ nữ  eo thon, hông nở, mặc váy ngắn cũn cỡn đầy quyến rũ…