Trì Sâm bật :
"Hôm qua Ôn Tự tìm ,   tham dự triển lãm tranh nhưng  đủ tư cách, hỏi   thể giúp  gì . Chuyện đơn giản thôi nên  đồng ý luôn."
Lệ Tư Niên  cầm thêm một ly rượu.
Uống cạn trong một :
"Tôi  hỏi  ? Lắm lời thật."
Trì Sâm bất lực:
"Anh chẳng rộng lượng bằng Ôn Tự tí nào."
Anh  cảm thán:
"Tôi chỉ giúp một chuyện nhỏ, mà cô  xem như đại ân nhân, thức trắng đêm  tặng  một bản nhạc chủ đề cho phim điện ảnh."
Lệ Tư Niên khựng .
Nghĩ đến tối qua lúc đến thư phòng tìm cô,  mặt cô  là giấy nháp, trong mắt còn thấy lờ mờ tia máu.
Tưởng là cô đang soạn bài.
Không ngờ là  nhạc cho Trì Sâm.
Trì Sâm thở dài:
"Hôm nay gặp , mắt cô  vẫn đỏ hoe. Chắc chắn là thức cả đêm."
Lệ Tư Niên khẽ xoay ly rượu trong tay.
"Hôm qua cô  tìm  lúc nào?"
"Trưa, ăn cơm cùng . Cô  còn giới thiệu bạn  là Hải Đường cho  làm quen."
Lệ Tư Niên mím môi.
Lúc trưa  điện thoại mà  cúp,   cô bên  hét loạn cả lên, đúng là   nghĩ sai.
Lúc  thấy Trì Sâm, thoáng chút nghi ngờ, nhưng   gạt .
Trì Sâm chắc chắn sẽ   gì với Ôn Tự.
Trì Sâm chống tay lên quầy rượu, dùng khuỷu tay huých nhẹ  : "Nói thật nhé,  đừng cứ thích gây khó dễ cho con gái  ."
"Tôi thật lòng  ký hợp đồng với cô . Đừng để cô  vì ghét  mà   hợp tác với ."
Lệ Tư Niên thản nhiên:
"Tôi  từng gây khó dễ cho cô ."
"Miệng cứng thật.  hồi nãy hai    như  đ.â.m c.h.ế.t đối phương, còn  tính là gây khó dễ ?"
Lệ Tư Niên chuyển chủ đề, hỏi về phim mới: "Bộ phim bao giờ công chiếu?"
Trì Sâm đáp:
"Sau Tết. Bộ phim   chút tiếng vang, nhưng trừ chi phí  cũng chẳng lời  bao nhiêu."
Lệ Tư Niên  bâng quơ:
"Phim mới,  góp một nửa vốn."
Trì Sâm ban đầu  bất ngờ.
Sau đó cảm thấy  gì đó sai sai:
"Không  chứ? Anh  âm mưu gì đấy ?"
Giọng Lệ Tư Niên lạnh nhạt:
"Tôi  thể lợi dụng  gì từ ?"
"Ai mà . Chúng  quen  bao năm , tự dưng hào phóng như thế,   lạ lắm ?"
Trì Sâm nghi hoặc, lùi  nửa bước:
"Không  chuyện gì mà ân cần thì chắc chắn  ý đồ. Anh   là thích  đấy chứ?"
"Tôi thích  ."
"Đệt, hóa   nhắm  bà già nhà !"
Lệ Tư Niên đặt ly rượu xuống:
"Không cần nữa, khỏi góp vốn."
Trì Sâm lập tức đổi mặt:
"Cho  mà  lấy thì ngu ."
Sau khi bước chân  giới giải trí, Trì Sâm nổi lên nhanh chóng, phần lớn là nhờ  nhà họ Trì, thời gian đầu cũng  gia đình hỗ trợ  ít. Với một  đàn ông, chuyện  luôn là gánh nặng trong lòng.
Tiểu Hạ
Lệ Tư Niên hiểu, Trì Sâm vẫn luôn  tạo dựng  thành tựu thực sự, để chứng minh bản   mặt nhà họ Trì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-178-thich-nguoi-lon-tuoi-a.html.]
Trì Sâm  tươi:
"Đợi phim nổi tiếng,  chia cổ tức cho ."
Lệ Tư Niên:
"Vẽ cái bánh to thế,  định vẽ luôn lên đầu  ?"
Một lúc , Trì Sâm   về chủ đề ban đầu:
" mà  thật,  đột nhiên đầu tư cho , là vì cái gì ?"
"Tiền nhiều quá,   tiêu  ."
"..."
Ở bên  hội trường, Ôn Tự đang chăm chú ngắm tranh.
Đứng  những bức tranh đồ sộ, cô nhỏ bé như một hạt bụi, cảm giác  thứ trở nên hư ảo.
Cô thừa hưởng năng khiếu hội họa từ , nhưng   ít khi vẽ.
Một phần vì ba  cho phép. Ba  cô thường cãi  vì chuyện . Phần khác, vì từ nhỏ cô  quá nổi bật,  lo cô  tổn thương nên dặn cô thu  ánh hào quang.
Từng năm từng tháng,  luôn bảo vệ cô cẩn thận trong từng chi tiết nhỏ nhất.
Nhìn thấy một bức vẽ về hoa quỳnh, Ôn Tự  kiềm  đưa tay khẽ chạm, mắt  ướt.
Hoa quỳnh nở chớp nhoáng,  đẽ mà ngắn ngủi.
Mẹ cô chính là như thế.
Ôn Tự đắm chìm trong hồi ức, nước mắt vô thức lăn dài.
Có  đến gần.
Cô vội lau nước mắt, nhanh chóng điều chỉnh  biểu cảm.
"Ô? Là cô Ôn  ?" Người đàn ông bật , giọng điệu ôn hòa, "Trùng hợp thật,  ngờ gặp  cô ở đây."
Ôn Tự  bất ngờ:
"Chào ."
Đối phương đưa danh  , tự giới thiệu.
Thấy liên quan đến hội họa, Ôn Tự càng thêm mừng rỡ.
"Đã từng thấy cô ở buổi  mắt phim của đạo diễn Trì, ấn tượng  sâu sắc." Anh  vui vẻ hiện rõ  gương mặt, "Tôi thấy cô  hứng thú với hội họa. Nếu  gì cần,  thể liên hệ ."
Ôn Tự khiêm tốn:
"Dạ cảm ơn  nhiều."
Cô cẩn thận cất danh ,  hỏi:
"Trên mạng chửi  nhiều như thế,   vẫn tìm ?"
Người đàn ông ngạc nhiên:
"Muốn chửi cô thì gõ vài cái là  ngay.  tài năng thì  dễ dàng hiện  như . Thành công của cô là do tích lũy từng ngày, và   mắt để  nhận điều đó."
Tim Ôn Tự chợt chùng xuống,  bật  nhẹ.
Cô chủ động kết bạn WeChat với  .
Người  cảm thán:
"Cô mới hai mươi tư tuổi mà   thành tựu như ,  còn khiêm tốn, hiếm thấy lắm."
Ôn Tự  đùa:
"Thế  nên như thế nào mới đúng?"
Người đàn ông ,  chỉ tay về phía  xa – là chỗ của Lệ Tư Niên.
Anh  đó,  phận hiển hách, xung quanh  ít  tâng bốc.
Gương mặt thì lạnh tanh như băng.
Có   hài lòng, định  gì đó, nhưng  Trì Sâm gắt :
"Anh   kiêu căng tí thì  ? Hai mươi lăm tuổi  là CEO tập đoàn K.M, nếu     thì ai xứng để kiêu?"
Ôn Tự: "..."
Chưa  bao lâu, Lệ Tư Niên liền bắt  ánh mắt của cô,  đầu  .
 lúc , cô   lời cảm ơn và tạm biệt với  đàn ông , cúi đầu đặt tên  phần ghi chú trong WeChat.
Vừa gõ xong, một bóng đen phủ lên màn hình.
"Khá bận nhỉ. Cô thích đàn ông lớn tuổii ?"
Ôn Tự ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Lệ Tư Niên,     đến gần từ lúc nào.