Ôn Tự  buồn để ý tới  .
Cô tiếp tục tập trung  công việc trong tay.
Mãi đến hơn ba giờ sáng, cô mới gửi xong tài liệu, mệt đến mức mắt  mở nổi. Cô chỉ kịp tắm sơ  leo lên giường ngủ luôn.
Sáng hôm , Ôn Tự  đánh thức bởi những âm thanh ngoài phòng.
 cô vẫn còn ngái ngủ, kéo chăn trùm kín đầu định ngủ thêm. Vừa chợp mắt  một chút, thì một lực gì đó đột ngột đập thẳng  n.g.ự.c cô.
Cô rên lên một tiếng, bật chăn  tức giận:
"Lệ Tư Niên  làm cái gì !"
Quát xong mới mở mắt, thấy Lệ Tư Niên đang  ở cửa, vẻ mặt thản nhiên  cô.
Ôn Tự khựng .
Rồi cúi đầu  lên giường — thủ phạm  đập   cô chính là chú chó border collie bé con, đang lè lưỡi  cô ngây thơ vô tội.
Cô bất lực, đưa tay ôm lấy nó  lòng, định ngủ thêm chút nữa.
Lệ Tư Niên lạnh lùng lên tiếng:
"Nó  ỉa xong đấy."
Ôn Tự lập tức tỉnh ngủ  .
Còn  kịp phản ứng, chú chó nhỏ  nhiệt tình nhào lên l.i.ế.m mặt cô.
Nó xoay  nhảy múa,   phịch lên mặt cô.
Ôn Tự: "..."
...
Ôn Tự rửa mặt xong  ,  kiểu gì cũng thấy Lệ Tư Niên chướng mắt.
Mà   thì vẫn cứ điềm nhiên như , như thể chẳng hề  chuyện gì xảy  ngoài .
Cô tức giận hỏi:
"Sáng sớm  thả nó  phòng  làm gì? Cố tình hành hạ  đấy ?"
Lệ Tư Niên mặc một chiếc áo len màu sáng, lười biếng  dựa  ghế xử lý công việc:
"Liên quan gì đến , nó tự  ."
"Không mở cửa thì nó  kiểu gì?"
"Nó mở cửa giỏi lắm."
Ôn Tự tức đến nghẹn,   trút giận  . Nhịn hồi lâu chỉ nặn   một câu:
"Anh đúng là trẻ con!"
Lệ Tư Niên thản nhiên :
"Tâm trạng cáu bẳn , là vì  lấy  thiệp mời ?"
Ôn Tự dần bình tĩnh :
"Liên quan gì đến ."
"Ồ." Lệ Tư Niên chỉ coi như cô đang mạnh miệng, "Nếu em  xin  mà  nhờ , thì  chỉ rảnh đến trưa thôi. Qua mười hai giờ, cho dù em  quỳ xuống cầu xin,  cũng  giúp."
Ôn Tự lạnh lùng  khẩy.
"Thế thì  cứ đợi xem  cầu xin ."
"Ừ."
Về chuyện  dự triển lãm tranh, Ôn Tự  hẹn cả Hải Đường cùng .
Cô chọn sẵn cho Hải Đường một bộ váy, lát nữa định đến cửa hàng lấy  mang đến cho bạn.
Ôn Tự  đồ   khỏi nhà.
Tiếng cửa đóng vang lên, lúc  Lệ Tư Niên mới ngẩng đầu lên.
Anh liếc  bàn ăn — trống trơn.
Cô  ,  để  gì.
Lệ Tư Niên sa sầm mặt,  thể tập trung nổi  tài liệu, tiện tay quẳng .
Tiểu Hạ
Vừa  quẳng trúng ngay chú border collie đang ở  chân, khiến nó tru lên một tiếng thảm thiết.
Lệ Tư Niên nhíu mày:
"Cản đường cản lối."
Chú chó con ấm ức,   gần dụi  ống quần của  để  an ủi, nhưng   dám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-176-muon-nho-toi-thi-noi-thang-ra.html.]
Nó chạy vòng vòng trong phòng khách tìm .
Lệ Tư Niên vẫn mặt lạnh như tiền:
"Lại đây."
Chú chó sợ, nhưng  càng  . Nó rúc đầu  tấm đệm màu hồng, cụp tai buồn bã.
Sắc mặt Lệ Tư Niên càng  hơn.
Một con ch.ó nhỏ xíu mà cũng bày đặt tỏ thái độ.
Y hệt tính  nó.
Không   quăng trúng nó , nhưng gọi mấy tiếng  thấy phản ứng,  đành cúi  xuống kiểm tra.
 lúc đó, cửa mở.
Lệ Tư Niên ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt của Ôn Tự   .
Chú chó nhỏ lập tức bật dậy, chạy ào tới chân Ôn Tự,    rên rỉ tủi .
Ôn Tự ôm nó lên, vuốt vuốt  cảm thấy  , lập tức trừng mắt hỏi Lệ Tư Niên:
"Anh bắt nạt nó ?"
Chú chó nhỏ khẽ rên hai tiếng, như đang kể tội.
Lệ Tư Niên mặt  đổi sắc:
"Em về  đúng lúc,   định bóp c.h.ế.t nó."
Ôn Tự: "..."
Cô nghiến răng, ôm chó chặt hơn:
"Đồ thần kinh."
Cô   phòng ngủ lấy ít đồ   định .
Lệ Tư Niên thừa  cô đang nghĩ gì, liền thẳng thắn:
"Nếu em  nhờ  thì  thẳng, khỏi  vòng vo."
Ôn Tự thấy vô lý hết sức, chẳng buồn đôi co nữa.
Cô cảnh cáo:
"Anh mà dám đụng  Niên Niên một chút thôi,  lột da ."
Lệ Tư Niên liếc con ch.ó một cái.
"Chó non xào lăn là món ngon nhất, trưa nay ăn món đó ."
Mắt Ôn Tự bốc hỏa.
Đánh  , cãi cũng  xong, cô chẳng thèm  nữa, ôm luôn chó rời khỏi nhà.
Trước khi  còn cố tình  một câu:
"Anh   mặc cái quần giữ nhiệt  mua cho  đấy!"
Lệ Tư Niên: "..."
Ôn Tự tạm gửi chú chó ở tiệm thú cưng, định xong việc chiều sẽ   đón.
Khi Lâm Hải Đường nhận  bộ váy thì vui mừng c.h.ế.t  , lập tức  luôn.
"Thế còn ?" Lâm Hải Đường mắt lấp lánh, "Tự Tự,  mặc thử cho tớ xem với. Tiện thể để tớ trang điểm cho  luôn."
Ôn Tự đáp:
"Hôm nay tớ  lo việc chính, hình tượng  quan trọng."
"Sao   quan trọng!" Lâm Hải Đường nghiêm túc , "Hôm nay là lúc  cắt đứt   với Tạ Lâm Châu, tất nhiên  ăn diện lộng lẫy cho  hối hận c.h.ế.t ."
Hai chữ "cắt đứt" khiến Ôn Tự khựng .
 , hôm nay xem như là đoạn tuyệt thật .
Một khi kết thúc, thì hợp đồng giữa cô và Lệ Tư Niên cũng sẽ chấm dứt.
Hai việc đáng ăn mừng.
Lúc  hồn , Ôn Tự   kéo  phòng ngủ.
Cô liếc   trong gương.
Nét mặt  thể coi là vui vẻ, thậm chí còn  chút dửng dưng.
Bộ lễ phục khá rườm rà, cô mất công loay hoay một lúc mới xong.
Đang định kéo khóa thì điện thoại đổ chuông.
Trên màn hình hiện lên — Lệ Tư Niên gọi đến.