Trên bàn mạt chược, Ôn Tự căn bản   đối thủ của Bạch phu nhân.
Huống hồ lúc ,   đối phó cô  chỉ   Bạch phu nhân.
Hoàn  là ba  liên thủ nhằm  cô.
Mới đánh  vài ván, Ôn Tự  thua đến mấy chục vạn.
Cô siết chặt những quân bài trong tay, nhận   thể đấu  họ bằng kỹ thuật, bèn chuyển hướng tập trung.
Bắt đầu chú ý quan sát động tác của Bạch phu nhân.
Ván nào cũng thắng,   quá lố  đấy.
Chơi mạt chược   chuyện ván nào cũng thắng nhờ kỹ thuật?
Quả nhiên, quan sát mấy , Ôn Tự phát hiện Bạch phu nhân  mấy động tác lặp  lặp   khả nghi.
Mỗi  đánh xong một quân bài, bà  đều đưa tay lên chống đầu, xoay xoay chiếc vòng ngọc phỉ thúy  cổ tay.
Một hai  thì còn chấp nhận .
Lần nào cũng thế.
Hơn nữa mấy bà còn  đều chờ bà  xoay vòng xong mới đánh bài.
Không quá ba ván, Bạch phu nhân  thắng.
Lộ liễu quá  đấy.
Ôn Tự  đống chip còn sót  của .
Cứ thua thế , đến cả cái quần lót cũng  đem thế cho Bạch phu nhân mất.
Cô mở miệng, “Bạch phu nhân.”
Bạch phu nhân  đoán  cô định  gì, môi đỏ khẽ nhếch, “Ôn tiểu thư   chơi nữa ?”
Ôn Tự im lặng.
Bạch phu nhân giả vờ thấu tình đạt lý, “Thua  nhiều thật, Ôn tiểu thư  còn tiền thì thôi,  đánh nữa nhé?”
Một bà bên cạnh bật  mỉa mai, “Có chút tiền  mà  chịu  nổi  ? Ôn tiểu thư, đừng làm tụi  mất hứng, cô hết tiền thì gọi chồng cũ chuyển khoản cho cô .”
Ôn Tự vốn  định bỏ cuộc.
Ba  họ liên kết  lừa tiền cô,   thể để yên như thế .
“Nghỉ chút ,   nhà vệ sinh, lát nữa chơi tiếp.”
Phải nghĩ cách phá thế trận của bọn họ.
Ngay lúc Ôn Tự chuẩn   dậy, ngoài cửa vang lên một tràng xôn xao.
“Lệ tổng?”
Dung phu nhân mừng rỡ,  nhanh  cửa, “Không  Viễn Kiệt  mời   ngoài ăn ? Nó   sẽ tới,  đặt  nhà hàng tư nhân nổi tiếng nhất , giờ còn đang bận chuẩn  đón tiếp  đấy.”
Mấy bà phu nhân khác cũng  theo.
Lệ Tư Niên mặc nguyên bộ vest đen, tôn lên bờ vai rộng và đôi chân dài, khí chất cao quý, lạnh lùng.
Anh da trắng nhưng  hề ẻo lả, đôi mắt sâu thẳm đảo qua, sắc bén đến dọa .
“Không cần phiền .” Lệ Tư Niên sải bước , ánh mắt dán chặt  Ôn Tự, “Ở  chẳng là ăn.”
Ôn Tự  nhấc m.ô.n.g lên,   buộc  trở .
Tiểu Hạ
Cô  lưng về phía .
 dù  , cũng  thể phớt lờ nhịp tim đang đột ngột tăng tốc.
Hừ, cứ tưởng là  thèm đến.
Bàn chơi cũng bắt đầu rục rịch.
Làm gì  bà nào  thích trai  chứ, mà Lệ Tư Niên  là kiểu   trai   bản lĩnh, từ 18 tới 80 tuổi đều mê như điếu đổ.
Trong lòng họ  cả bụng lời ong tiếng ve, nhưng  ai dám  .
Dung phu nhân  niềm nở mời  .
Lệ Tư Niên phớt lờ bà ,  thẳng tới bên cạnh Ôn Tự, tiện tay kéo một cái ghế  xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-103-cai-dau-nay-choi-xep-gach-cung-la-du-thua.html.]
Ôn Tự cảm nhận   thở của ,  biểu cảm dịch ghế  xa.
Lệ Tư Niên nhướng mày.
Bạch phu nhân tò mò, “Lệ ,  quen Ôn Tự ?”
Lệ Tư Niên đáp thản nhiên, “Em dâu cũ.”
Mọi  sững .
Tạ Lâm Châu là em trai cùng cha khác  với , chuyện    bí mật.
Mà Ôn Tự... đúng thật là em dâu cũ.
 hai   cạnh  thế .
Nhìn thì  vẻ bình thường, nhưng  cứ thấy lạ lạ.
Mấy  phụ nữ  khó hiểu, nhưng  khí thế của Lệ Tư Niên đè ép,  dám hỏi thêm.
Lệ Tư Niên duỗi chân, móc ghế của Ôn Tự kéo  sát .
Ôn Tự, “...”
Lệ Tư Niên  đổi sắc mặt, “Cũng  giận , thắng  bao nhiêu ?”
Ôn Tự theo phản xạ ôm lấy ngăn kéo đựng chip.
Lệ Tư Niên nhanh hơn một bước, mở , liếc  bên trong.
Anh khẽ .
“Ngăn  cạy hả? Chip của em ?”
Ôn Tự khó chịu, “Cạy gì mà cạy,  thua!”
Lệ Tư Niên, “Cái đầu óc  chơi xếp gạch cũng là dư thừa, còn bày đặt đánh mạt chược.”
Anh , em gọi  tới là để cứu em,   để chửi em.
Thế  thì thà đừng đến còn hơn.
Một bà phu nhân  khúc khích, “Lệ  tới đúng lúc lắm, Ôn tiểu thư hình như sắp hết tiền ,   tính bù giúp chút ?”
Vừa dứt lời   Bạch phu nhân đá một cái  bàn.
Chọc quê Ôn Tự thì , nhưng dám kêu Lệ Tư Niên móc tiền? Chán sống ?
Lệ Tư Niên liếc  bà .
Bà  cứng đờ ,  gượng, “Tôi...   rót cốc nước.”
Bà   rời khỏi, Lệ Tư Niên liền   chỗ của bà .
Bạch phu nhân  sững , “Lệ  cũng thích đánh bài ?”
Lệ Tư Niên đáp, “Không thích, nhưng   ngu tự đưa tiền tới,   lấy thì phí quá.”
Anh liếc sang Ôn Tự, nửa  nửa , “ , em dâu?”
Ôn Tự, “...”
Cô há miệng, mấp máy môi    tiếng: “Đồ ngu.”
Bạch phu nhân thấy hai  chẳng hợp , ban đầu còn lo Lệ Tư Niên sẽ giúp Ôn Tự, giờ thì   yên tâm.
Xem  Lệ Tư Niên  định giúp cô.
Vậy thì bà   thể thoải mái phát huy .
Chỉ là vì Lệ Tư Niên bất ngờ gia nhập, thiếu mất một  phối hợp ăn gian với , nên Bạch phu nhân đánh chừng mực hơn hẳn.
 ván  bà  vẫn thắng kha khá.
Ôn Tự cau mày, thấy vẻ mặt Lệ Tư Niên bình thản như , trong lòng  nghi ngờ,  lẽ  thật sự tới để kiếm tiền của cô?
 trực giác  bảo cô   .
Dưới bàn, Ôn Tự đá cho Lệ Tư Niên một phát.
Lệ Tư Niên ngẩng mắt lên.
“Đá  làm gì?”