LẤY NHẦM NỮ ĐẶC CÔNG - Chương 12: Gương Mặt Trong Ký Ức Máu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-31 17:49:00
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 12: Gương Mặt Trong Ký Ức Máu

Y Vân lặng trong căn phòng tối – căn phòng chỉ hai đến sự tồn tại: cô và Lục Trạch Minh.

Trên màn hình mặt là bản đồ kết nối những đường dây vũ khí, các vụ mất tích, và những cái tên từng trong danh sách sát thủ cấp cao.

thấy tên giữa trung tâm.

“Tổ chức gắn định vị sinh học trong m.á.u cô. Cô ?”

Lục Trạch Minh lên tiếng, tay đặt lên vai cô như một chỗ dựa.

Y Vân gật đầu, ánh mắt vẫn sắc lạnh.

“Tôi tự vô hiệu nó cách đây ba tháng. chắc còn theo dõi bằng gì khác.”

“Tôi sẽ giúp cô quét sạch liên kết với chúng.”

Anh ngừng một nhịp.

khi rút chân, cô cần … chúng đang chuẩn đưa một thế cô trong hệ thống sát thủ cấp S.”

sang , ánh mắt dấy lên cảnh giác.

“Ai?”

Lục Trạch Minh gõ vài phím bàn phím. Màn hình chuyển cảnh, hiển thị ảnh một đàn ông cao lớn, gương mặt nửa sáng nửa tối, đôi mắt sắc lạnh như gương dao.

Ngay khi gương mặt hiện , tim Y Vân như ngừng đập.

Lãnh Khương.

Người đàn ông duy nhất từng khiến cô động lòng.

Và cũng là phản bội cô năm năm , đẩy cô trận phục kích c.h.ế.t chóc khiến đội của cô mất trắng.

“Anh vẫn còn sống ?”

Cô thì thào, tay run khẽ.

“Không chỉ sống. Mà còn đang giữ vị trí chỉ huy nhóm sát thủ Đông Nam Á.”

Lục Trạch Minh cô, chậm rãi :

“Hắn cô phản bội. Và theo thông tin của vẫn luôn tìm cô. Không để giết, mà để kéo cô trở .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-nham-nu-dac-cong/chuong-12-guong-mat-trong-ky-uc-mau.html.]

Y Vân cắn môi đến bật máu.

Ký ức trỗi dậy như một lưỡi d.a.o rạch toạc vết thương cũ.

Những đêm trong rừng lạnh, khi cô tưởng c.h.ế.t vì thương tích – chính Lãnh Khương ôm cô lòng, từng đêm vỗ về.

Cô từng ngỡ… là nơi an duy nhất.

cuối cùng, buông tay, để cô đối diện với cái c.h.ế.t – như một quân cờ bỏ .

“Tôi sẽ để tiếp cận cô.”

Giọng Lục Trạch Minh trầm và rắn rỏi.

“Không cần.”

Y Vân hít sâu, lau giọt nước nơi khóe mắt ngẩng đầu.

“Tôi sẽ đối mặt với . Chính … sẽ kết thúc mớ cảm xúc c.h.ế.t tiệt .”

Lục Trạch Minh khựng , gật đầu.

“Vậy thì để cho cô thứ .”

Anh rút trong két sắt một chiếc hộp nhỏ, mở – bên trong là chiếc vòng cổ titanium gắn chip phát xung điện từ.

“Vòng bảo vệ sinh học. Khi kích hoạt, nó sẽ tạo vùng nhiễu cao tần xung quanh cơ thể cô trong bán kính một mét – ngăn hệ thống định vị và vũ khí quét tia nhiệt. Nếu đến gần, cô sẽ là kẻ tàng hình.”

Y Vân chiếc vòng trong tay, mắt ánh lên sự ơn xen lẫn… một cảm giác gọi tên.

“Tôi đeo cái … là chấp nhận ở cạnh , đúng ?”

Lục Trạch Minh đáp.

Anh chỉ cầm chiếc vòng, cúi đầu, nhẹ nhàng đeo cổ cô.

Ngón tay lướt qua gáy cô, chạm làn da lạnh nhưng đầy nghị lực , thì thầm:

“Cô là đầu tiên giữ bằng tất cả bản năng lẫn lý trí.”

Y Vân siết chặt tay.

Không vì căm hận.

Mà vì… , từ giờ trở , còn đường .

Loading...