Lấy danh nghĩa người nhà - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-02 08:05:24
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hôm nay đến đây để nhắc nhở các vị.”

 

Tôi lắc lắc túi hồ sơ trong tay:

 

“Trong là ghi chép chi tiết từng khoản tiền chi cho gia đình họ suốt những năm qua, hơn một trăm ba mươi lăm vạn. Cùng với bằng chứng mới nhất thu thập. Tôi trốn thoát thì dễ, ẩn danh ai tìm . còn các vị? Một khi mang thai sinh con, Hiểu Thiến sẽ sống trong những ngày bóc lột, tính toán suốt mấy chục năm tới.”

 

Sự im lặng bao trùm khắp hành lang, nặng nề đến nghẹt thở.

 

Ông Tôn hít sâu một , cuối cùng nghiêng tránh :

 

“Mời cô trong chuyện.”

 

Tôi lắc đầu:

 

“Không cần. Bây giờ hãy gọi cho Tôn Hiểu Thiến, bảo cô lập tức rút lời lẽ sai sự thật mạng, đó giữ cách với cái thằng phá gia chi tử . Chuyện sảy thai, rõ thật giả. nếu là thật, thì chắc chắn đó là ông trời đang chiếu cố các vị.”

 

Bà Tôn thẳng mắt , bà khẽ rùng , lấy điện thoại .

 

Nói đến đây là hết, chỉ thể giúp họ đến thế thôi.

 

Mỗi đều mệnh của riêng .

 

Rất nhanh, bản xét nghiệm gen gửi tới...

 

Ngay khoảnh khắc nhận kết luận của bản báo cáo, bộ m.á.u trong như đông cứng .

 

Tại như ?

 

Giây tiếp theo, xông phòng bệnh, lay đang giường tỉnh dậy, quẳng thẳng bản báo cáo mặt ông .

 

“Ông nghĩ là nên cho một lời giải thích ?”

 

Người đàn ông giường thấy , ánh mắt mệt mỏi rơi tập báo cáo đang rải rác. Lập tức, một tràng khàn khàn thoát khỏi cổ họng ông :

 

“Ha ha... , mày là con gái tao, mày chảy dòng m.á.u nhà họ Giang! Vì thế, mạng sống của mày, từng đồng tiền mày kiếm , thứ của mày, sinh đều lấp đầy cái nhà , nuôi cái lỗ thủng của thằng em trai mày! Đó là mệnh của mày!”

 

Tôi khuôn mặt ngạo mạn, trơ trẽn của ông , cảm thấy còn gì để luyến tiếc:

 

“Bố, con và Giang Trầm đều là con của bố, cùng chung một dòng máu. Tại ... tại bố cứ bẻ gãy xương cốt của con để nấu canh cho nó?”

 

Lời còn dứt, một tiếng “ầm” thật lớn vang lên, cửa phòng bệnh đạp mạnh!

 

Ba xuất hiện ở cửa như quỷ đòi mạng.

 

Tôn Hiểu Thiến đưa tay chỉ :

 

“Chồng ơi, chính là cô chạy đến tìm bố em chia rẽ, xúi giục em ly hôn với !”

 

Giang Trầm mắt đỏ hoe:

 

“Cái con tiện nhân mày dám xúi giục Hiểu Thiến ly hôn với tao! Mày đáng chết!”

 

Nhìn khuôn mặt méo mó của nó, trong lòng chỉ còn sự thờ ơ.

 

Tôi gần như thể thấy tương lai của Tôn Hiểu Thiến. Khi cô mất giá trị lợi dụng, kết cục sẽ thảm hại đến mức nào.

 

Mẹ kế ngược , từ từ đóng cửa phòng bệnh, cách biệt với bên ngoài.

 

Khóe miệng bà nhếch lên:

 

“Đã về , cũng , thì tính toán sổ sách tổng thể luôn .”

 

giật phăng bản báo cáo xét nghiệm huyết thống trong tay , liếc mắt khinh miệt một cái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-danh-nghia-nguoi-nha/chuong-4.html.]

“Con gái của ơi, con tin ? Đương nhiên con là con ruột chúng . Chính vì là con ruột, con càng hiểu chuyện, càng báo đáp chúng ! Chúng sinh và nuôi nấng con, bỏ nhiều như , con đáng lẽ nghiền nát xương cốt của để lấy dầu cho chúng ! Con đáng lẽ cam tâm tình nguyện làm đá lót đường cho thằng em trai con! Con chấp nhận mệnh!”

 

hừ lạnh một tiếng:

 

“Muốn phản kháng ? Tao cho mày , dù mày kiện lên tận trời, đời cũng luật pháp nào phạt tội cha dùng tiền của con gái! Cả đời mày chỉ thể làm trâu làm ngựa cho nhà họ Giang, trừ khi mày chết!”

 

Nước mắt chầm chậm lăn má, mệt mỏi nhắm mắt .

 

“Có lẽ ... Đây lẽ là mệnh của .”

 

Tôi thở dài nặng nề:

 

“Tôi đồng ý, sang tên căn nhà cho Giang Trầm.”

 

Căn phòng bệnh lập tức im phăng phắc.

 

Vẻ mặt vui sướng tột độ của kế gần như tràn ngoài.

 

Bố cũng cố gắng thẳng dậy.

 

Giang Trầm càng giống như trúng độc đắc, hưng phấn sang Tôn Hiểu Thiến.

 

“Thế mới đúng chứ! Đáng lẽ điều từ sớm, lắm chuyện vớ vẩn !”

 

Mẹ kế lập tức chuyển sang vẻ mặt ban ơn:

 

“Hai hôm nữa chúng mau chóng tìm tẩy sạch sơn cửa, lắp kính, đền bù cho Hiểu Thiến một lễ tân hôn cho hồn.”

 

Sau đó, hướng ánh mắt về phía Tôn Hiểu Thiến:

 

“Còn một điều nữa, cô xóa bài mạng, công khai làm rõ cô hề mang thai, và cũng đẩy cô.”

 

Tôn Hiểu Thiến nhanh chóng gật đầu liên tục, mặt lộ rõ nụ giả tạo:

 

, đúng thế, chị dâu, đó là hiểu lầm! Có lẽ... lẽ là do đèn đỏ của em nhầm, tâm trạng nên linh tinh.”

 

Tôi cong môi, thêm gì nữa.

 

Dưới sự “áp giải” gần như công khai của bố , năm chúng đến phòng quản lý bất động sản.

 

Bầu khí vẻ hòa hoãn, nhưng thực chất mỗi đều ôm một bụng quỷ kế.

 

Tuy nhiên, ngay khi thủ tục sang tên đang tiến hành nửa chừng, nhân viên phụ trách nhíu mày, đẩy hồ sơ :

 

“Không , căn nhà còn 108 vạn tiền vay thanh toán xong. Theo quy định, trả hết khoản vay, giải chấp thì mới thể làm thủ tục sang tên.”

 

“Cái gì?! 108 vạn?!”

 

Giang Trầm lập tức nhảy dựng lên như chó dẫm đuôi:

 

“Giang Dao! Tao thề, mày đùa tao đấy ? Con ranh con mày cố ý !”

 

Mẹ cũng lật mặt ngay lập tức, giọng the thé vang khắp đại sảnh:

 

“Cái thứ chổi! Mày mua cái nhà nát gì mà nợ nhiều thế! Mày hãm hại c.h.ế.t thằng em mày, hãm hại cả nhà chúng tao ! Sao mày c.h.ế.t !”

 

Ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về.

 

Tôi khuôn mặt lập tức lộ rõ bản chất của họ, trong lòng lạnh, nhưng ngoài mặt lộ vẻ khó xử .

 

Đợi họ mắng chửi gần xong, mới nhẹ nhàng thở dài thườn thượt:

 

“Đừng nóng vội... Cách giải quyết thì nhiều hơn khó khăn mà. Trước tiên, thể bán vàng bên Hiểu Thiến để xoay sở khẩn cấp chứ.”

 

Loading...