CHƯƠNG 8: ÁNH MẮT GIA MINH VÀ LỜI CẢNH CÁO NGẦM
Sau cuộc đối thoại căng thẳng với Lục Gia Minh, Vy cảm thấy áp lực đè nặng hơn bao giờ hết. Lời nói dối về việc đi dạo vườn, dù nhỏ bé, nhưng lại khiến cô thêm bất an. Cô biết anh ta không phải người dễ dàng tin tưởng, và ánh mắt dò xét của anh ta ám ảnh cô suốt cả ngày.
Vy cố gắng tập trung vào các lớp học nghi thức xã giao và những buổi thử đồ cho buổi đấu giá từ thiện sắp tới, nhưng tâm trí cô không ngừng nghĩ về Trần Nhật Nam và những bí mật mà anh ta đã hé lộ. Cô có một người anh trai, một phần của quá khứ mà cô chưa từng biết đến, và điều đó khiến cô cảm thấy một sự tò mò không cưỡng lại được.
Mấy ngày sau, Lục Gia Minh bất ngờ không đi làm. Anh ta ở nhà, vùi đầu vào công việc trong phòng làm việc riêng, nhưng sự hiện diện của anh ta trong biệt thự khiến Vy cảm thấy khó chịu. Cô cố gắng tránh mặt anh ta nhiều nhất có thể, chỉ xuất hiện khi cần thiết, như bữa ăn.
Vào bữa tối, Vy ngồi đối diện Lục Gia Minh trên chiếc bàn ăn rộng lớn. Không gian im lặng đến ngột ngạt. Anh ta ăn uống chậm rãi, tao nhã, nhưng ánh mắt lại đôi khi liếc nhìn Vy một cách khó hiểu. Mỗi lần như vậy, Vy lại giật mình, cố gắng duy trì vẻ mặt bình thản.
"Cô không thoải mái khi tôi ở nhà sao?" Lục Gia Minh đột nhiên lên tiếng, giọng nói đều đều nhưng lại khiến Vy giật mình.
Vy ngẩng đầu. "Không... không có ạ. Tôi chỉ... tôi nghĩ anh bận rộn ở công ty hơn."
"Tôi có thể làm việc ở bất cứ đâu." Anh ta nói, ánh mắt sắc lạnh. "Và tôi muốn cô hiểu rõ điều đó. Cô không thể tự do làm bất cứ điều gì cô muốn khi sống dưới mái nhà này. Cô là vợ tôi, ngay cả khi đó chỉ là một hợp đồng."
Lời nhắc nhở của anh ta như một lời cảnh cáo. Vy cảm thấy như anh ta đã biết chuyện cô ra ngoài gặp Nhật Nam. Hay ít nhất, anh ta đang ngầm cảnh báo cô đừng có ý định làm điều gì vượt quá giới hạn của mình.
"Tôi hiểu rồi." Vy nói khẽ, tay siết chặt con d.a.o trên bàn.
Lục Gia Minh không nói thêm. Anh ta tiếp tục bữa ăn, nhưng không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Vy gần như không thể nuốt trôi thức ăn. Cô tự hỏi, liệu anh ta có đặt người theo dõi cô không? Hay anh ta có những cách riêng để biết được mọi thứ?
Sau bữa tối, Vy vội vàng trở về phòng mình. Cô cảm thấy kiệt sức. Cuộc sống trong cái lồng son này, dù xa hoa đến mấy, cũng khiến cô mệt mỏi về tinh thần. Cô nhớ lời Nhật Nam: "Hãy cẩn thận. Lục Gia Minh không phải là người có thể dễ dàng đối phó."
Cô lấy điện thoại ra, mở danh bạ, nhìn số của Trần Nhật Nam. Cô muốn gọi cho anh ta, muốn hỏi anh ta có biết gì về sự giám sát của Lục Gia Minh không, và có lẽ anh ta đã tìm hiểu được gì thêm về mục đích của Lục Gia Minh. Nhưng cô ngần ngừ. Nếu Lục Gia Minh thực sự đang theo dõi cô, cuộc gọi này có thể khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
Một lúc sau, điện thoại của Vy rung lên. Là một tin nhắn từ số lạ. Cô mở ra, và nhận ra đó là số của Nhật Nam.
Tin nhắn: "Cô có ổn không? Đã xảy ra chuyện gì sao? Tôi cảm thấy có điều bất an."
Vy nhìn tin nhắn, rồi nhìn cánh cửa phòng mình. Cô muốn trả lời, muốn nói cho anh ta biết về áp lực mà cô đang chịu đựng. Nhưng cô không dám. Cô xóa tin nhắn, giả vờ như chưa từng nhìn thấy nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-chong-ty-phu/chuong-8-anh-mat-gia-minh-va-loi-canh-cao-ngam.html.]
Sáng hôm sau, cô giúp việc Lan đưa cho Vy một bộ trang sức kim cương lấp lánh và một chiếc túi xách đắt tiền.
"Lục tổng dặn cô chủ chuẩn bị cho buổi đấu giá tối nay. Đây là trang sức và túi xách mà Lục tổng đã chọn riêng cho cô chủ." Lan nói, giọng điệu đầy ngưỡng mộ.
Vy nhìn những món đồ xa xỉ. Chúng đẹp đến mức khiến cô cảm thấy choáng ngợp, nhưng cũng lạnh lẽo. Cô không cảm thấy chúng thuộc về mình. Chúng chỉ là những món đồ để hoàn thiện vẻ ngoài của "Lục phu nhân" trong mắt người ngoài.
Khi Vy chuẩn bị xong xuôi và bước xuống sảnh, Lục Gia Minh đã chờ sẵn. Anh ta nhìn cô từ đầu đến chân, và lần này, ánh mắt anh ta có một chút hài lòng.
"Không tệ." Anh ta nói, giọng điệu gần như là khen ngợi.
Vy không biết nên vui hay buồn. Được khen ngợi như một món đồ trưng bày, liệu có đáng không?
Trên đường đến buổi đấu giá, Lục Gia Minh không nói gì. Anh ta ngồi phía sau, lướt điện thoại. Vy nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố lấp lánh dưới ánh đèn đêm. Lòng cô không ngừng suy nghĩ về những gì sắp xảy ra tối nay.
Buổi đấu giá diễn ra tại một trong những phòng tiệc lớn nhất của khách sạn hạng sang. Hàng trăm ánh đèn flash lại nhấp nháy khi Lục Gia Minh và Vy xuất hiện. Vy lại một lần nữa phải đeo lên nụ cười xã giao, nắm tay Gia Minh và lắng nghe những lời chúc tụng, những câu chuyện làm ăn.
Và rồi, cô nhìn thấy Tống Thiên Kim. Cô ta vẫn ở đó, với bộ váy quyến rũ và ánh mắt đầy thù địch khi nhìn Vy. Nhưng lần này, cô ta không tiến lại gần. Cô ta chỉ đứng từ xa, nhìn chằm chằm vào Vy như một con thú săn mồi.
"Cô Tống dường như vẫn chưa từ bỏ." Vy khẽ thì thầm với Lục Gia Minh khi Tống Thiên Kim đi lướt qua họ.
Lục Gia Minh chỉ nhếch mép. "Cô ta không đủ tầm để làm phiền tôi."
Rồi, trong đám đông, Vy lại nhìn thấy Trần Nhật Nam. Anh ta đứng cách đó không xa, ánh mắt vẫn nhìn thẳng về phía cô, nhưng lần này, trong ánh mắt anh ta không chỉ có sự bất ngờ, mà còn là sự lo lắng. Khi thấy cô và Lục Gia Minh đứng cạnh nhau, anh ta khẽ nhíu mày.
Vy cố gắng không nhìn anh ta, nhưng cô cảm thấy một sự kết nối vô hình giữa hai người. Cô biết anh ta đang quan tâm đến cô, lo lắng cho cô. Điều đó khiến cô cảm thấy một chút ấm áp trong lòng, giữa biển người xa lạ và những mối quan hệ giả dối.
Khi một bức tranh quý giá được đưa lên để đấu giá, không khí trong phòng trở nên sôi động. Lục Gia Minh và một số nhà sưu tầm khác bắt đầu ra giá. Cuộc đấu giá diễn ra gay cấn, với những con số nhảy vọt chóng mặt.
Đột nhiên, Lục Gia Minh quay sang nhìn Vy.
"Có một món đồ đặc biệt mà tôi muốn đấu giá tặng cô." Anh ta nói, giọng đủ lớn để những người xung quanh nghe thấy. "Để kỷ niệm cuộc hôn nhân của chúng ta."
Vy ngạc nhiên. Cô không hề biết về điều này. Lục Gia Minh đang làm gì vậy?