CHƯƠNG 4: BUỔI TIỆC TỪ THIỆN VÀ GƯƠNG MẶT ĐỊNH MỆNH
Buổi tiệc từ thiện của Quỹ Lục Thị là một trong những sự kiện lớn nhất trong giới thượng lưu thành phố. Ánh đèn flash nhấp nháy không ngừng, những tiếng xì xào bàn tán về các nhân vật tầm cỡ, và mùi hương nước hoa xa xỉ hòa quyện trong không khí. Vy đứng trước gương, nhìn mình trong chiếc váy dạ hội màu xanh sapphire lộng lẫy, được thiết kế riêng. Chiếc váy ôm sát cơ thể, tôn lên những đường cong mềm mại và khiến cô trông cao ráo hơn. Chiếc nhẫn kim cương trên tay cô lấp lánh dưới ánh đèn, như một dấu ấn khẳng định vị trí của cô đêm nay.
Cô hít sâu, cố gắng trấn tĩnh. Hôm nay, cô phải thể hiện đúng vai trò của mình.
Lục Gia Minh bước vào phòng. Anh ta mặc bộ vest đen lịch lãm, sơ mi trắng và cà vạt cùng tông với váy của cô. Ánh mắt anh lướt qua cô, dừng lại vài giây, nhưng không có bất kỳ biểu cảm nào đặc biệt.
"Được rồi chứ?" Anh ta hỏi, giọng điệu lạnh lùng như thường lệ.
Vy gật đầu. "Vâng."
Hai người cùng bước xuống sảnh. Khi họ xuất hiện, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cặp đôi "quyền lực" này. Tiếng vỗ tay và những lời chúc mừng vang lên khắp căn phòng. Lục Gia Minh giữ tay Vy một cách lịch thiệp, nhưng cô cảm nhận được sự căng thẳng trong từng cử động của anh.
Anh ta giới thiệu cô với từng đối tác, từng gương mặt quyền thế trong xã hội. Vy cố gắng mỉm cười, nhớ tên và chức vụ của từng người. Cô nghe Gia Minh nói về tầm quan trọng của buổi tiệc, về những dự án từ thiện mà Quỹ Lục Thị đang thực hiện, và cô tự nhủ phải tỏ ra quan tâm, dù trong lòng chỉ muốn về nhà.
"Lục tổng, chúc mừng anh tìm được ý trung nhân tuyệt vời như vậy!" Một doanh nhân lớn tuổi mỉm cười nói. "Cô đây hẳn là có phúc lắm mới lấy được người tài giỏi như Lục tổng."
Vy khẽ cúi đầu, mỉm cười xã giao. Lục Gia Minh chỉ gật đầu, không đáp lại. Anh ta dường như không thích nghe những lời tán tụng về "tình yêu" hay "ý trung nhân".
Đang lúc đó, một nhóm người tiến lại. Dẫn đầu là một người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ trong bộ váy đỏ rực, mái tóc xoăn bồng bềnh và đôi mắt sắc sảo. Cô ta nở nụ cười đầy tự tin, nhưng ánh mắt khi nhìn Vy lại mang theo vẻ dò xét, thậm chí là thù địch.
"Gia Minh, anh đến rồi à?" Người phụ nữ nói, giọng điệu đầy thân mật, như thể họ là những người quen từ lâu. Cô ta lướt qua Vy như không tồn tại, chỉ nhìn thẳng vào Lục Gia Minh.
Lục Gia Minh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. "Chào cô Tống."
Tống Thiên Kim. Cái tên này lập tức bật lên trong đầu Vy. Cô từng đọc được trên một vài tạp chí giải trí. Tống Thiên Kim là con gái duy nhất của Tập đoàn Tống Thị, một trong những đối thủ cạnh tranh lớn của Gia Minh, và cũng là tin đồn tình ái cũ của Lục Gia Minh.
"Sao anh không báo với em là anh kết hôn?" Tống Thiên Kim đưa ánh mắt sắc như d.a.o về phía Vy. "Hay đây chỉ là một hôn lễ vội vàng, không muốn cho ai biết?"
Không khí bỗng trở nên căng thẳng. Những người xung quanh bắt đầu xì xào. Vy cảm thấy bàn tay Gia Minh siết nhẹ eo cô, một dấu hiệu cảnh báo.
"Đó là chuyện riêng của tôi." Lục Gia Minh nói, giọng điệu lạnh hơn cả băng. "Cô Tống không có quyền can thiệp."
Tống Thiên Kim không nao núng. Cô ta đảo mắt nhìn Vy từ đầu đến chân, rồi khẽ cười. "Ồ, thì ra đâ chịy là Lục phu nhân... trông thật non nớt." Cô ta nói, cố tình nhấn mạnh từ "non nớt". "Tôi không biết Lục tổng lại có hứng thú với kiểu người này. Hay là... vì cần một người bình thường để che mắt thiên hạ?"
Lời nói của Tống Thiên Kim như một cái tát vào mặt Vy, và cũng là một nhát d.a.o đ.â.m thẳng vào vai diễn của cô. Vy cảm thấy tim mình thắt lại, nhưng cô phải giữ bình tĩnh. Cô nhớ lời Gia Minh: "Đừng để lộ sơ hở nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-chong-ty-phu/chuong-4-buoi-tiec-tu-thien-va-guong-mat-dinh-menh.html.]
Lục Gia Minh đột nhiên siết c.h.ặ.t t.a.y Vy hơn, kéo cô lại gần anh hơn. Anh ta nhìn Tống Thiên Kim, ánh mắt lạnh như băng. "Cô Tống, dù cô ấy có là ai, thì bây giờ cô ấy là vợ của Lục Gia Minh này. Và tôi không cho phép bất cứ ai xúc phạm vợ tôi."
Câu nói của anh ta khiến Tống Thiên Kim cứng người. Nụ cười trên môi cô ta tắt hẳn. Vy ngẩng đầu nhìn Gia Minh. Đây là lần đầu tiên anh ta lên tiếng bảo vệ cô, dù đó chỉ là vì danh dự của chính anh ta.
"Anh... anh đang đùa sao?" Tống Thiên Kim lắp bắp.
Lục Gia Minh không đáp lại. Anh ta chỉ khẽ nghiêng đầu, nói với Vy bằng giọng đủ để Tống Thiên Kim nghe thấy: "Em thấy không khí không được thoải mái lắm, chúng ta đi chào hỏi những người khác nhé, Tiểu Vy?"
Vy gật đầu, cô biết anh ta đang kéo cô đi. Cô cảm thấy một chút ấm áp nho nhỏ trong lòng khi nghe anh ta gọi tên mình, và nhìn cách anh ta bảo vệ cái danh phận "vợ" của cô.
Họ rời khỏi chỗ Tống Thiên Kim, để lại cô ta với gương mặt tái mét vì tức giận. Lục Gia Minh vẫn giữ c.h.ặ.t t.a.y Vy.
"Cảm ơn anh." Vy thì thầm.
Lục Gia Minh nhìn cô, ánh mắt không chút thay đổi. "Tôi chỉ không thích bị làm phiền." Anh ta nói, dập tắt mọi hy vọng nhỏ nhoi vừa nhen nhóm trong lòng cô.
Sau đó, họ tiếp tục cuộc dạo quanh buổi tiệc. Vy cố gắng hòa nhập, mỉm cười và trò chuyện. Cô cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng nhận ra rằng cô đã làm khá tốt vai trò của mình.
Đến gần cuối buổi tiệc, khi Vy đang đứng một mình lấy nước, cô cảm thấy một ánh mắt đang dõi theo mình. Cô quay lại, và bắt gặp một người đàn ông trẻ tuổi đứng cách đó không xa. Anh ta không phải là người quen thuộc trong giới kinh doanh mà cô đã gặp tối nay. Anh ta có gương mặt thư sinh, đôi mắt hiền lành, và một nụ cười ấm áp. Anh ta nhìn cô một cách khó hiểu, như thể đang cố nhận ra ai đó.
Tim Vy đập nhanh hơn. Cô cảm thấy có gì đó quen thuộc từ người đàn ông này, một cảm giác kỳ lạ nhưng khó tả. Cô chưa từng gặp anh ta trước đây, nhưng ánh mắt của anh ta khiến cô có cảm giác như họ đã từng quen biết.
Người đàn ông tiến lại gần hơn, ánh mắt anh ta vẫn dán chặt vào cô.
"Cô là... Trần Tiểu Vy?" Anh ta hỏi, giọng nói đầy bất ngờ và một chút hoài niệm.
Vy sững sờ. Làm sao anh ta biết tên cô? Cô chưa từng nói chuyện với anh ta.
Lục Gia Minh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Vy, anh ta đặt tay lên eo cô, kéo cô lại gần một cách tự nhiên. "Trần Tiểu Vy? Cô đang nói chuyện với ai vậy?" Anh ta hỏi, giọng điệu sắc lạnh.
Ánh mắt của Lục Gia Minh lướt qua người đàn ông lạ, và cô cảm thấy không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo.
Người đàn ông kia nhìn Lục Gia Minh, ánh mắt ngỡ ngàng xen lẫn một chút buồn bã, rồi anh ta nhìn lại Vy. Nụ cười hiền lành trên môi anh ta biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt phức tạp.
"Không có gì." Người đàn ông nói, giọng điệu đầy ẩn ý. "Tôi chỉ nghĩ mình nhận nhầm người thôi."
Anh ta quay người bước đi, bỏ lại Vy và Lục Gia Minh. Vy nhìn theo bóng lưng anh ta khuất dần giữa đám đông, lòng đầy hoang mang và một cảm giác khó tả.
Người đàn ông đó là ai? Tại sao anh ta lại biết tên cô? Và tại sao anh ta lại nhìn cô với ánh mắt như vậy? Một cảm giác bất an dấy lên trong lòng Vy, báo hiệu những rắc rối mới sắp ập đến