Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
CHƯƠNG 25: BÍ MẬT GIẤU TRONG TIM MẸ
Sau cơn khủng hoảng truyền thông, Vy và Gia Minh vẫn ở lại bệnh viện cùng mẹ. Gia Minh không rời nửa bước, như thể chỉ cần lơ là một chút, anh sẽ lại đánh mất người con gái ấy lần nữa.
Trưa hôm đó, trong phòng bệnh chỉ còn Vy ngồi cạnh giường mẹ, tay nắm nhẹ bàn tay gầy guộc ấy.
Mẹ cô – bà Trần Thị Thanh – bất ngờ khẽ cử động. Đôi mắt bà mở chậm rãi, ánh nhìn lơ mơ rồi dần sáng rõ.
“Mẹ!” – Vy òa lên, ôm lấy bà.
Bà Thanh yếu ớt vuốt tóc con gái, đôi mắt đầy nước: “Mẹ xin lỗi… vì đã để con phải mang gánh nặng không thuộc về con…”
“Không đâu mẹ, con tự nguyện.” – Vy nghẹn ngào – “Con chỉ mong mẹ khỏe lại.”
Một lúc sau, khi Vy rời phòng để gọi bác sĩ, bà Thanh gọi lại: “Vy… có một chuyện mẹ giấu con suốt hơn 20 năm… Giờ mẹ phải nói ra…”
---
Buổi chiều hôm ấy, tại một quán cà phê yên tĩnh gần bệnh viện, Trần Nhật Nam ngồi đối diện Lục Gia Minh – lần đầu tiên kể từ sau họp báo. Không còn gay gắt, không còn phòng bị, mà là hai người đàn ông, cùng vì một người phụ nữ mà chấp nhận gác lại cái tôi.
“Em ấy... là tất cả những gì tôi có.” – Nhật Nam nói thẳng – “Và bây giờ tôi biết, cũng là điều duy nhất khiến cậu thay đổi.”
Gia Minh im lặng.
Nhật Nam rút ra một tập tài liệu mỏng, đặt lên bàn.
“Trước đây, tôi từng điều tra về mẹ Vy… vì sợ cô ấy bị lợi dụng. Nhưng trong quá trình đó, tôi phát hiện một bí mật không ngờ đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-chong-ty-phu/chuong-25-bi-mat-giau-trong-tim-me.html.]
Gia Minh nhíu mày, lật trang đầu tiên.
Một giấy khai sinh. Nhưng phần cha ruột... không phải “Trần Văn Hoàng” như Vy vẫn tưởng.
Mà là: Nguyễn Đức Trường – cựu giám đốc tập đoàn Nguyễn Trường – đối thủ lớn nhất của cha Gia Minh năm xưa.
“Đây là lý do mẹ Vy từng bị ép rời bỏ thành phố, chấp nhận sống dưới thân phận giả, đổi họ tên, bị người ta dọa dẫm và bắt giữ tạm giam. Vì cô ấy từng mang thai với một người mà cả giới tài phiệt đều muốn ‘xóa khỏi ván cờ’.”
Gia Minh c.h.ế.t lặng.
“Và giờ...” – Nhật Nam nhìn thẳng – “Tôi không còn là người duy nhất cần bảo vệ Vy. Cô ấy không chỉ là em gái tôi. Mà còn là... mảnh ghép cuối cùng của một trận chiến chưa bao giờ thực sự kết thúc.”
---
Tối hôm đó, Vy bước vào phòng Gia Minh.
Anh đứng cạnh cửa sổ, tay cầm giấy khai sinh. Cô nhìn anh, khẽ hỏi: “Anh... đã biết rồi à?”
Gia Minh quay lại. Lần đầu tiên ánh mắt anh không chỉ có dịu dàng – mà còn chứa cả quyết tâm cháy bỏng.
“Em không cần phải giấu nữa. Em là con của Nguyễn Đức Trường. Và em cũng là người anh chọn yêu – bất chấp quá khứ là gì.”
Vy rơi nước mắt. “Anh không sợ à? Em mang họ của đối thủ cha anh…”
Gia Minh siết tay cô, giọng cứng rắn:
“Vậy hãy để từ giờ trở đi… em mang họ của anh.”