CHƯƠNG 20: MẬT NGỌT GIẾT NGƯỜI
Sáng hôm sau, trên mạng xã hội bất ngờ lan truyền một loạt bức ảnh "tình tứ" giữa Lục Gia Minh và Triệu Lan trong bữa tiệc đấu giá tối qua. Góc máy chọn lọc, ánh sáng mập mờ, biểu cảm trên gương mặt Triệu Lan được phóng đại – còn ánh mắt Gia Minh thì bị cố tình cắt khung để trông như... đang say mê.
“Tổng tài Lục tái hợp người cũ?”
“Bà xã hợp đồng biến mất khỏi khung hình!”
Từng dòng tít như mũi d.a.o đ.â.m vào lòng Vy khi cô lướt thấy chúng trên điện thoại. Cô ngồi thẫn thờ trong phòng làm việc nhỏ của mình, nơi Gia Minh đã đặc biệt dành riêng – nhưng giờ đây lại lạnh lẽo lạ kỳ.
Cô cắn chặt môi. Cô không phải người tin vào báo lá cải, nhưng ánh mắt của Triệu Lan hôm qua… nụ cười nửa miệng ấy… và cả sự im lặng của Gia Minh sau đó – tất cả khiến lòng cô hoang mang.
---
Ở một quán cà phê cao cấp phía đông thành phố, Triệu Lan ngồi bắt chéo chân, đôi mắt kẻ eyeliner sắc lạnh lướt qua bài đăng vừa lên hot trend.
“Còn chưa đủ...” – Cô ta lẩm bẩm, rồi nhắn tin vào một dãy số lạ:
> “Kế hoạch A hoàn tất. Chuyển sang bước 2. Mục tiêu: chia rẽ, cô lập.”
Kèm theo đó là một bức ảnh Vy bước ra từ bệnh viện – nơi mẹ cô đang được điều trị – được chụp lén và ghi chú:
> “Người vợ ngốc nghếch bị bỏ lại phía sau.”
---
Chiều hôm đó, Gia Minh trở về nhà muộn. Vừa bước vào cửa, anh đã thấy không khí trong biệt thự khác lạ. Không ai ra đón, không tiếng nhạc, không mùi trà ấm từ bếp – và không có Vy.
Anh nhíu mày, lên thẳng tầng hai. Cửa phòng cô đóng chặt. Anh gõ cửa.
“Vy? Là tôi.”
Không tiếng trả lời.
Anh đẩy cửa bước vào – chỉ thấy căn phòng trống hoác. Tất cả đồ dùng của cô vẫn còn, nhưng điện thoại... biến mất.
---
Cô đi rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-chong-ty-phu/chuong-20-mat-ngot-giet-nguoi.html.]
Không để lại một lời.
---
Cùng lúc đó, Triệu Lan bước vào một khách sạn hạng sang, nơi cô đã đặt sẵn một buổi họp báo nhỏ "tình cờ". Bên cạnh cô là quản lý truyền thông từng làm việc cho các nhãn hàng lớn.
“Cô chắc chứ?” – Người quản lý hỏi. “Nếu tin này sai sự thật, cô sẽ bị kiện.”
Triệu Lan nhấp một ngụm rượu, mỉm cười đầy ngạo nghễ:
“Yên tâm. Tôi chưa bao giờ b.ắ.n mà không có đạn. Cứ nói đúng những gì tôi viết:
> Lục Gia Minh từng quỳ xuống cầu hôn tôi. Và giờ, anh ấy đang cân nhắc quay lại.”
---
Tối đó, Gia Minh lái xe như điên khắp các tuyến phố – anh đã gọi cho tất cả vệ sĩ, quản lý, cả bệnh viện nơi mẹ Vy nằm nhưng đều không ai biết cô ở đâu. Chỉ có một manh mối – cô đã dặn viện trưởng chuyển mẹ ra phòng chăm sóc riêng, “vì lý do cá nhân”. Nhưng cô thì mất tích.
Điện thoại anh bất chợt rung.
Tin nhắn từ số lạ:
> “Nếu yêu cô ta thật lòng, anh có dám công khai em là kẻ phản bội? Hay vẫn giữ em như vết thương đẹp đẽ nhất?”
– T.L
Gia Minh nắm chặt vô lăng. Gân tay hiện rõ. Đôi mắt anh đỏ ngầu.
“Triệu Lan…”
Anh không cần thêm bằng chứng. Anh hiểu cô ta đang làm gì.
Nhưng điều anh lo hơn – là Vy. Cô đang ở đâu? Cô có tin vào những điều đang xảy ra không?
---
Tại một căn hộ nhỏ ngoại thành, Vy ngồi gục đầu trên bàn bếp. Cô mượn nơi này từ một người bạn cũ, tắt điện thoại, tắt hết liên lạc. Đôi mắt cô sưng đỏ, lòng trống rỗng.
Cô không giận anh. Cô chỉ... không biết mình là gì trong cuộc đời anh nữa.
Là người anh cần? Hay là kẻ anh không nỡ buông nhưng cũng không đủ yêu để bảo vệ?