CHƯƠNG 19: NGƯỜI CŨ KHÔNG MỜ NHẠT
Chiều hôm đó, Vy được thông báo rằng cô sẽ tháp tùng Lục Gia Minh đến một buổi đấu giá nghệ thuật mang tính chất từ thiện. Đây là sự kiện có sự góp mặt của giới thượng lưu, báo chí và những tay săn tin nổi tiếng. Trước giờ cô chỉ biết đến thế giới ấy qua những bức ảnh lạnh lùng trên các trang tạp chí – giờ lại là người đứng bên cạnh nhân vật chính.
“Em chỉ cần im lặng, đi cạnh tôi và mỉm cười nhẹ nhàng là đủ.” – Gia Minh nói, khi tự tay chọn giúp cô một chiếc váy nhung đen ôm sát, tinh tế nhưng không quá nổi bật.
Vy khẽ gật đầu, trong lòng thấp thỏm. Dù đã có nhiều đêm được ở gần anh, cô vẫn không thể tin vào thế giới lấp lánh này – nơi mà người ta có thể cười rất ngọt ngào trước mặt nhau, rồi đ.â.m nhau một nhát sau lưng.
---
Sảnh lớn của buổi đấu giá tràn ngập ánh đèn và mùi nước hoa đắt tiền. Gia Minh bước vào, vẫn là phong thái của một vị vua – từng bước chân đều khiến người khác phải tránh đường. Vy khoác tay anh, bước nhẹ, đầu cúi xuống một chút. Dù vậy, cô vẫn nhận ra hàng chục ánh mắt đổ dồn về phía mình – từ tò mò, dò xét đến khinh thường.
Và rồi... cô xuất hiện.
Một người phụ nữ cao ráo, thân hình quyến rũ, váy đỏ rực như một ngọn lửa. Mái tóc nâu được búi cao, từng bước đi đều khiến không gian như ngừng lại.
Vy chưa kịp phản ứng thì người đó đã bước thẳng đến họ, đôi môi cong lên một nụ cười hoàn hảo.
“Chào anh, Gia Minh.” – Giọng cô ta vang lên ngọt như mật.
Gia Minh khẽ cau mày. “Triệu Lan.”
Vy sững người.
Triệu Lan – cái tên từng xuất hiện trong vài tin đồn từ báo chí về vị tổng tài lạnh lùng Lục Gia Minh. Người ta đồn rằng cô ta là người duy nhất từng được Gia Minh dẫn đến buổi lễ công ty 5 năm trước, sau đó đột ngột biến mất khỏi mọi sự kiện. Không ai biết lý do.
“Anh vẫn vậy, không thay đổi gì cả.” – Triệu Lan tiếp tục, đưa mắt lướt qua Vy – “À, còn đây chắc là… vợ hợp đồng mà giới đầu tư đang bàn tán suốt tuần qua?”
Vy khẽ giật mình.
Gia Minh khẽ siết tay cô, như để trấn an. Nhưng Vy cảm nhận được sự căng cứng trong bàn tay ấy. Anh đang... bối rối?
“Chúng tôi không còn liên quan gì.” – Gia Minh nói ngắn gọn.
Triệu Lan bật cười, tiếng cười quyến rũ nhưng đầy ẩn ý. “Thật sao? Tôi cứ tưởng... dù chia tay, người cũ vẫn được giữ một chỗ trong tim anh chứ nhỉ?”
Câu nói ấy, không khác gì một nhát d.a.o lạnh lẽo đ.â.m vào lòng Vy.
Cô quay mặt đi, cố nuốt cục nghẹn nơi cổ họng. Cô không nên quan tâm. Đây chỉ là một cuộc hôn nhân vì một món nợ... 20 ngàn. Cô không có quyền ghen, không có quyền đau.
---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-chong-ty-phu/chuong-19-nguoi-cu-khong-mo-nhat.html.]
Sau buổi đấu giá, không khí trong xe trở nên im ắng bất thường. Gia Minh nhìn sang Vy.
“Em đang nghĩ gì?” – Anh hỏi.
Vy khẽ lắc đầu, mắt nhìn thẳng ra ngoài. “Không có gì cả.”
“Em tin lời cô ta à?”
“Em không cần tin hay không.” – Giọng Vy nhỏ nhưng lạnh – “Vì em biết... em không phải người duy nhất từng bước cạnh anh.”
Gia Minh nhíu mày. “Vy.”
“Em chỉ là một món nợ được quy đổi thành hợp đồng.” – Vy quay sang anh, mắt đỏ hoe – “Anh không cần giải thích gì cả. Em hiểu. Chỉ mong... khi hết hợp đồng, em sẽ không trở thành cái bóng giống cô ấy.”
Anh im lặng. Rồi bất ngờ tấp xe vào lề đường, phanh gấp.
“Xuống xe.” – Anh nói, mắt nhìn cô rất sâu.
Vy giật mình. “Gì cơ...?”
“Xuống xe với tôi.” – Anh lặp lại, mở cửa bước xuống.
Họ đang đứng giữa một con đường vắng, đèn đường vàng hắt nhẹ. Gió thổi lạnh buốt. Nhưng Gia Minh lại nắm lấy tay cô, đặt lên n.g.ự.c anh.
“Em có biết vì sao tôi để cô ta biến mất 5 năm trước không?”
Vy lắc đầu.
“Vì tôi phát hiện ra cô ta phản bội tôi – bán thông tin nội bộ cho đối thủ. Tôi đã gần như hủy hoại cả sự nghiệp vì tin nhầm người.”
Anh siết tay cô, mắt rực lên.
“Vy, tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ cho ai khác bước vào trái tim này nữa. Nhưng rồi em xuất hiện. Lặng lẽ, không ồn ào. Và tôi... lại thấy sợ.”
“Sợ gì?” – Vy thì thầm.
“Sợ một ngày... tôi mất em.”
Cô đứng im, hơi thở ngưng lại.
“Tôi không muốn em là cái bóng. Tôi muốn em là ánh sáng duy nhất còn lại... nếu tôi buộc phải từ bỏ tất cả.”