LẤY CHỒNG TỶ PHÚ - CHƯƠNG 17: TRONG BÓNG TỐI CÓ ÁNH MẮT DÕI THEO

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:46:33
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 17: TRONG BÓNG TỐI CÓ ÁNH MẮT DÕI THEO

Buổi tối yên tĩnh như thường lệ. Biệt thự nhà họ Lục vẫn ngập trong ánh đèn vàng ấm áp, từng khu vực đều được kiểm soát chặt chẽ với camera và vệ sĩ thay ca liên tục. Từ sau vụ tin nhắn đe dọa, Vy gần như bị “giam lỏng” trong phạm vi an toàn tuyệt đối.

Nhưng trong thế giới của những kẻ có tiền, đôi khi "an toàn" chỉ là một ảo ảnh được tạo ra để trấn an người yếu thế.

---

Khoảng gần 10 giờ tối, Vy từ phòng tập thể dục trở về phòng mình. Cô dừng lại ngoài cửa, khẽ cau mày khi thấy tay nắm cửa hơi lệch – như thể ai đó vừa cố vặn mạnh.

“Lạ thật...”

Cô bước vào, bật đèn. Ánh sáng tràn khắp căn phòng.

Mọi thứ vẫn nguyên vẹn – trừ một thứ.

Chiếc móc khóa hình mèo – món quà nhỏ Lục Gia Minh tặng – đã biến mất.

Vy thấy tim mình co thắt lại.

Ngay sau đó, điện thoại cô reo lên. Số lạ.

Cô do dự một giây, rồi bắt máy.

> “Tao có thể vào phòng mày bất cứ lúc nào. Đừng tưởng có Lục Gia Minh là mày an toàn. Kẻ có nhiều kẻ thù như hắn... sẽ kéo mày xuống địa ngục cùng hắn.”

Tít.

Cuộc gọi kết thúc trước khi Vy kịp phản ứng.

---

Chưa đầy một phút sau, cả hệ thống an ninh trong biệt thự rung chuyển. Vệ sĩ chạy đến phòng cô như một cơn bão. Gia Minh xuất hiện ngay sau đó, sắc mặt anh xanh mét.

“Cô không sao chứ?” – Anh lao đến, nắm lấy cánh tay cô đang run rẩy.

Vy chỉ im lặng, giơ điện thoại ra.

Gia Minh đọc tin nhắn, mặt anh sầm lại. “Đây là lời tuyên chiến.”

Ngay đêm đó, anh yêu cầu phong tỏa toàn bộ khu vực. Hệ thống bảo mật được nâng lên cấp độ cao nhất. Nhưng hơn hết, anh biết: đã có kẻ đột nhập được vào nơi tưởng chừng bất khả xâm phạm này, và hắn nhắm vào Vy không phải để đe dọa, mà là một lời nhắn trực tiếp cho anh.

---

Trong một căn hộ nhỏ cách đó vài khu phố, Trần Nhật Nam đập mạnh tay xuống bàn khi xem lại đoạn trích xuất camera do hacker riêng gửi về.

Trong video mờ nhòe, có bóng người lẻn vào biệt thự. Không rõ mặt. Nhưng rõ ràng có chủ đích.

“Con khốn kiếp nào dám...” – Nhật Nam nghiến răng, đôi mắt đỏ lên vì tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lay-chong-ty-phu/chuong-17-trong-bong-toi-co-anh-mat-doi-theo.html.]

Anh gọi ngay cho số của Lục Gia Minh, nhưng chỉ nhận được câu trả lời từ trợ lý: “Xin lỗi, Lục tổng hiện không tiếp bất kỳ cuộc gọi nào.”

Nhật Nam đứng phắt dậy.

“Không thể để nó giam lỏng Vy mãi như vậy. Nó tưởng có tiền là muốn làm gì cũng được sao?”

Anh cầm lấy áo khoác, rời khỏi căn hộ, lao vào đêm mưa như thiêu như đốt.

---

Sáng hôm sau.

Vy được đưa sang khu nhà phụ, nơi có phòng riêng biệt gần hơn với Gia Minh – một hành động khiến mọi người trong biệt thự ngầm hiểu rằng: từ giờ, cô không chỉ là “vợ hợp đồng” nữa. Cô là người cần được anh bảo vệ bằng mọi giá.

Nhưng trước khi kịp ổn định tinh thần, tiếng chuông báo hiệu có khách vang lên. Trên màn hình giám sát, Trần Nhật Nam đang đứng ngoài cổng, ánh mắt lạnh băng, tay siết chặt tập hồ sơ.

Vài phút sau, anh được dẫn vào khu phòng khách.

Gia Minh từ trên lầu bước xuống, áo sơ mi trắng, gương mặt không chút biểu cảm.

“Đến nhanh hơn tôi nghĩ.” – Anh nói, giọng điềm tĩnh.

Nhật Nam ném tập hồ sơ lên bàn. “Anh nghĩ tôi không biết chuyện gì đang xảy ra sao? Vy bị đe dọa ngay trong biệt thự của anh. Nếu còn chút lương tri, anh nên để em ấy rời khỏi đây.”

Gia Minh khẽ cười, nhưng ánh mắt lạnh tanh: “Và để ai bảo vệ cô ấy? Anh?”

“Phải.” – Nhật Nam bước lên, đối diện anh – “Tôi là anh trai của cô ấy. Máu mủ. Tôi sẽ không dùng cô ấy như một công cụ trong trò chơi quyền lực của mình.”

Sự im lặng kéo dài trong căn phòng.

Gia Minh tiến lại gần, thì thầm: “Anh nghĩ tôi không muốn buông? Nhưng khi anh không ở đây, khi người ta nhắm vào cô ấy vì tôi... ai đang chắn trước mặt? Là tôi.”

Nhật Nam khựng lại. Nhưng rồi anh hạ giọng, ánh mắt đau đáu:

“Cô ấy đáng được tự do, được sống đúng với mình – không phải sống trong sợ hãi từng phút như bây giờ.”

Lúc đó, Vy xuất hiện từ hành lang.

“Anh hai...” – Giọng cô run nhẹ.

Hai người đàn ông quay lại cùng lúc.

Vy bước đến, chậm rãi. “Em biết anh lo cho em. Nhưng em... không thể rời đi lúc này.”

“Vy!” – Nhật Nam đau đớn.

Cô nhìn anh, rồi quay sang Gia Minh. “Vì... dù sợ, em cũng cảm thấy an toàn nhất khi có anh ấy.”

Ánh mắt Gia Minh lần đầu khựng lại, và trong tích tắc... trong đáy mắt anh có gì đó giống như vui mừng – pha lẫn đau lòng. 

Loading...