Lật thuyền trong mương - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:26:52
Lượt xem: 3,629

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi là mở đầu, lũ lượt bắt đầu mời rượu Lục Tễ Xuyên.

Anh cũng còn thời gian để tiếp tục chủ đề nãy.

nhân lúc , chuồn nhà vệ sinh.

Đùa .

Tôi còn tiếp tục làm việc ở công ty nữa!

Với cái miệng của mấy trong công ty…

Tuyệt đối thể để Lục Tễ Xuyên tiết lộ ngoài!

Tôi dựa bồn rửa tay, lấy điện thoại nhắn tin cho Lục Tễ Xuyên.

[Anh ơi, đây là em với , nhưng thể đừng kể chuyện của chúng cho khác ?]

[Em cầu xin , chỉ cần giữ bí mật, trừng phạt em thế nào cũng .]

Gửi xong, cảm thấy hình như gì đó là lạ.

Đang cầm điện thoại vắt óc suy nghĩ xem chỗ nào , phía đột nhiên truyền đến một giọng nam trầm ấm:

“Giữ bí mật ?”

Tôi giật nảy .

Quay , Lục Tễ Xuyên đang lưng , cúi mắt chằm chằm màn hình điện thoại của .

Tôi theo phản xạ giấu điện thoại lưng.

“Anh, trộm điện thoại của khác?”

Anh nhún vai:

“Tôi trộm.”

Rồi giả vờ vô tội cúi đầu xuống.

“Không cẩn thận liếc thấy thôi.”

Tôi ngẩng đầu , cao hơn đến nửa cái đầu, thể dễ dàng xuống, nên lời.

Lục Tễ Xuyên tay giấu lưng, nghiêng đầu:

“Em đang nhắn tin cho [Bảo bối 186 Siêu trai lạnh lùng] ?”

Tôi chợt nhận biệt danh đặt cho Lục Tễ Xuyên chính là [Bảo bối 186 Siêu trai lạnh lùng].

Lúc kết bạn đặt biệt danh , cũng sửa, thậm chí còn thêm hai trái tim đỏ chót ở hai bên.

Tôi lập tức ngượng ngùng đến nỗi đặt tay chân .

“À?”

“Anh… quen đó ?”

Tôi giả ngốc, lén mở điện thoại thu hồi tin nhắn.

Lục Tễ Xuyên vẫy vẫy điện thoại mặt :

“Đó là ảnh đại diện của .”

“Hơn nữa… nhận .”

Tôi: “…”

Xin cảm ơn, giờ chỉ c.h.ế.t thôi.

Trong ánh mắt dò hỏi của Lục Tễ Xuyên, cố gắng nặn một nụ :

“Em là EQ cao, đừng làm em hổ.”

Anh sững , nhịn bật .

Ngón chân gồng mỏi nhừ vẫn còn .

Tôi kìm chọc chọc :

“Anh ơi, đủ thì nhớ giữ bí mật nhé?”

Anh nhanh chóng thu nụ , nhướng mày:

“Tại ?”

“Em chịu trách nhiệm ?”

“Không .”

“Vậy thì tại ?”

“Vậy em chịu trách nhiệm thế nào?”

“…Anh chuyện khá là chọc đấy.”

Tôi và Lục Tễ Xuyên .

Anh thở dài: “Thôi bỏ .”

Thấy định , vội vàng kéo :

“Ê, đừng vội, em làm gì cũng , …”

Anh đầu , chằm chằm , lặp :

“Làm gì cũng ?”

Tôi thầm nuốt nước bọt, lùi một bước:

“Ơ… nhưng em chỉ bán nghệ bán …”

Anh khựng , dường như cạn lời đến mức giơ tay đánh đầu một cái thật mạnh.

“Em đang nghĩ cái gì ?”

“Tôi giống ai đó, chủ động mời hôn còn bỏ chạy.”

Tính cách của từ đến nay đều là móc như ?

Lục Tễ Xuyên nửa ngày.

“Nếu em thành tâm xin …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/lat-thuyen-trong-muong/chuong-3.html.]

Anh đến nửa chừng, dường như nhận ánh mắt đầy cầu thị của đang nóng bỏng, đột nhiên chuyển đề tài:

“Có thể thể hiện chút thành ý ?”

Tôi đầy mong đợi tự đưa phương án đền bù: “???”

Cuối cùng Lục Tễ Xuyên cũng làm gì.

ngày hôm làm, ánh mắt của các đồng nghiệp khác .

Vài đồng nghiệp quen thấy xúm .

“Tiểu Niệm, cô và Lục tổng quen thế nào ?”

, đúng , lạnh lùng ? Hôm qua hai ?”

Tôi hỏi tới tấp đến mức choáng váng.

Nhất thời cũng nghĩ lý do để biện minh, chỉ thể qua loa:

“Anh bừa đó, chúng lắm .”

Một trong các đồng nghiệp rõ ràng tin.

“Không thể nào, hôm qua quan sát , ăn cơm lúc nào cũng thỉnh thoảng liếc cô một cái!”

Hả?

Anh liếc làm gì?

Chắc là đang lườm thì .

Đồng nghiệp khoác tay : “Cô cứ cho , đảm bảo kể cho ai khác!”

“Hoặc là… cứ hai quen thế nào cũng !”

Tôi làm phiền đến mức bất đắc dĩ, đành nhớ :

“Lúc đó là…”

“Tôi một bạn là nam, , thích đàn ông trai…”

Nói đến nửa chừng, quản lý vội vàng gọi đối chiếu một tài liệu.

Tôi ngớ , quản lý kéo .

Tôi dường như thấy ai đó khẽ lẩm bẩm: “Thì … thì !”

Tôi hề dối.

Tôi quả thực một bạn như , tên là Trình Triệt.

Lúc ở quán bar, chính vì để mắt đến bạn của Lục Tễ Xuyên, khi hưng phấn chỉ cho xem, mới chú ý đến Lục Tễ Xuyên ở bên cạnh.

Sau đó thua trò chơi, liền xin cách thức liên lạc của Lục Tễ Xuyên.

Còn về việc họ hiểu thế nào, cũng để trong lòng.

ngờ buổi chiều, Lục Tễ Xuyên gọi văn phòng.

Anh cho xem mấy bức ảnh chụp màn hình đoạn chat.

Là một nhóm chat tên là “Đội bát quái”.

Từ nửa câu dở buổi sáng, họ truyền truyền , đến cuối cùng, biến thành Lục Tễ Xuyên thực chính là bạn là nam của .

Trong tin nhắn, họ trò chuyện sôi nổi, tràn đầy “gay cấn”.

Lục Tễ Xuyên tức đến bật .

“Tôi thích đàn ông ?”

“Hay là bạn gay của em?”

“Tư Niệm, em đặc biệt thích ?”

“Nên mới liên tục đối xử với như ?”

Tôi Lục Tễ Xuyên tức giận, trong lòng bỗng căng thẳng:

“Không … em ngờ…”

Anh thấy phủ nhận ngay lập tức, càng tức giận hơn:

“Thật sự là em ?”

“Em rõ ràng đặt biệt danh cho …”

Anh dường như nhận điều gì đó, mím môi , tiếp.

ánh mắt vẫn luôn thẳng .

Khí chất của Lục Tễ Xuyên quá đáng sợ, nhớ lời miêu tả của quản lý về đây, vô thức tưởng tượng 99 kết cục thê thảm sẽ khiến cuốn gói biến khỏi công ty trong cơn thịnh nộ.

Sợ đến mức nước mắt sắp chảy .

“Em thực sự ngờ họ nghĩ như …”

Lục Tễ Xuyên chất vấn, chuyện mà cứ run lên.

Anh sững , khí chất ban đầu như dập tắt ngay lập tức.

“Em…”

Tôi ngẩng mắt , đôi mắt đẫm lệ.

“Là em với , chỉ xin đừng sa thải em? Em thật sự cần công việc …”

“Cầu xin , năng lực chuyên môn của em mạnh, em…”

Lục Tễ Xuyên vì quá tức giận , mà lắp bắp:

“Em… em, em…”

Anh “em” lâu.

Tôi chuẩn tinh thần để mắng một trận tơi bời.

Cuối cùng chỉ thấy một câu chút bối rối:

“Em đừng ?”

Loading...