Điện thoại nhanh chóng kết nối.
Cô thút thít cầu cứu đàn ông ở đầu dây bên :
"Thiên Tuân... mau đến đây ... Chân Chân cô ... cô hình như hiểu lầm điều gì đó..."
"Cô cầm que thử thai, cô đang gì, sợ quá..."
Vừa , cô dùng đôi mắt đẫm lệ, e dè , như thể giây tiếp theo sẽ lao tới làm hại cô .
Dịch Thiên Tuân đến nhanh, gần như là xông thẳng .
Khoảnh khắc cánh cửa bật tung, lập tức thấy Dư Tâm đang co ro trong góc ghế sofa, đến run rẩy cả .
Sau đó, mới thấy đang một bên, khuôn mặt chút biểu cảm.
Anh hề do dự.
Lao nhanh tới, ôm Dư Tâm lòng, căng thẳng kiểm tra:
"Tâm Tâm, chuyện gì ? Em đừng , từ từ thôi."
Từng tiếng gọi tự nhiên mật.
Bàn tay buông thõng bên hông, móng tay cắm sâu lòng bàn tay.
Dư Tâm lớn hơn trong vòng tay , đưa ngón tay chỉ , lắp bắp:
"Tôi ... Chân Chân cô ... cô ..."
Lúc Dịch Thiên Tuân mới sang .
Lông mày nhíu chặt, sắc mặt chút khó coi:
"Chân Chân, rốt cuộc em đang gây chuyện gì?"
Tôi trả lời, chỉ nhếch cằm, hiệu cho cánh cửa tủ lạnh.
"Tự mà xem."
Dịch Thiên Tuân theo ánh mắt của .
Khi thấy tờ hóa đơn dán hờ bằng miếng nam châm hoạt hình, cuối cùng khuôn mặt vốn luôn ôn nhu chu đáo xuất hiện vết nứt.
Anh bước nhanh tới, giật mạnh tờ giấy xuống, mở , sắc mặt ngay lập tức tái nhợt.
"Chân Chân, em giải thích..."
Anh , giọng điệu hoảng loạn:
"Chuyện như em nghĩ ..."
"Đây là... Dư Tâm với em, bạn trai là đồng nghiệp của ... Anh tiện tự ký tên, chỉ là giúp một tay thôi!"
Thật là một lời dối nực , cho đến tận bây giờ vẫn còn che đậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lat-mat/chuong-6.html.]
Thế nhưng, dám nghĩ, nếu phát hiện hàng loạt sơ hở đó, liệu thực sự lời dối của lừa gạt .
Tôi , thêm một lời nào.
Ngay lúc , Dư Tâm đang che chở phía bỗng rên rỉ đau đớn:
"Tôi... thấy chóng mặt quá..."
Rồi cô nhắm mắt , ngã thẳng lòng Dịch Thiên Tuân.
"Dư Tâm!"
Dịch Thiên Tuân vội vàng bế xốc cô lên, lướt qua .
Từ đầu đến cuối, hề hỏi một câu nào về "que thử thai".
Thậm chí , vợ danh chính ngôn thuận của , mới phát hiện mang thai.
Tôi khẽ thở dài, nhét chiếc que thử thai vẫn nắm chặt trong tay túi, lên tiếng:
"Đứng ."
Bước chân Dịch Thiên Tuân khựng .
"Du Chân! Em còn gây chuyện đến bao giờ nữa!" Anh lưng về phía , giọng đầy vẻ mất kiên nhẫn.
"Dư Tâm mới phẫu thuật xong, cơ thể yếu ớt thế ! Em còn làm gì nữa?!"
"Em quên là vô gia cư, luôn coi chúng là ?!
"Em trở thành con như thế từ bao giờ ?!"
Vài lời như cú đ.ấ.m nghẹn lồng ngực, tim thắt dữ dội.
Tôi tưởng chấp nhận sự thật lòng đổi từ lâu .
khi sang trách móc , vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn.
lúc , Dư Tâm trong vòng tay mở mắt , nở một nụ khiêu khích với .
Thật là hoang đường.
Trước khi cô nhắm mắt , đặt tay lên bụng, khẽ :
"Dịch Thiên Tuân, thai ."
Cơ thể cứng đờ .
Cánh tay Dịch Thiên Tuân ôm Dư Tâm siết vài phần.
Anh đột ngột , chằm chằm .
Giọng mang sự kinh ngạc thể che giấu và một chút vui mừng điên cuồng:
"Em gì cơ? Chân Chân, em nữa !"
Cơ thể Dư Tâm trong lòng cũng lập tức cứng đờ.