Chu Vấn Phong mím chặt môi, lớp màn che đậy cuối cùng  xé toạc… Anh  buông xuôi tất cả, nụ  mỉa mai lan   khóe môi. Anh  chất vấn , giọng khàn khàn đầy phẫn nộ: “Tao  đây đối xử với mày đủ   chứ?  tao  nhận  gì. Mày  thích  chuyện,    bắt nạt, tao  giúp mày đánh trả,    hãm hại, tao  giúp mày giải thích.  mày   , trái tim con  sinh   ích kỷ ! Ban đầu Lưu Thanh Thanh bắt nạt mày, tao giúp mày  tố cáo với bố, nhưng ông   tát  tao một cái,  tao  làm ,   yêu thương các em gái,  còn ly gián.”
Tôi sững sờ,  nghĩ tới còn  một đoạn quá khứ như .
Chu Vấn Phong vẫn tiếp tục ,  , trong mắt     nước mắt: “Ngày hôm đó, tao một    mộ   lâu, mới hiểu  câu  ‘  kế thì  cha ghẻ’ của  , bố   đổi ,  đời  chỉ còn  hai  em  thôi.”
“Bé Ngọc, tao  nghĩ đến việc bảo vệ mày, nhưng mệt mỏi quá.” Khóe mắt ướt đẫm sự bi ai, Chu Vấn Phong từng lời từng lời tố cáo: “Tao bảo vệ mày, bố sẽ bảo vệ  kế và em kế. Vì bảo vệ mày, tao   ở phía đối lập với chính  cha ruột của .  lúc đó, tao vẫn  bảo vệ mày, chỉ là thật sự mệt mỏi quá, bé Ngọc. Tao  học bên ngoài,   kiếm tiền nuôi sống bản    khởi nghiệp. Mẹ kế và em kế  với tao rằng, chỉ cần tao về nhà, trong nhà sẽ mãi mãi giữ phần cơm cho tao. Mày   ngoài xã hội bươn chải, trải nghiệm sự đời bạc bẽo, mày mới  thể , việc một   một gia đình, một mái ấm, quan trọng đến nhường nào. Dù đó chỉ là giả dối, dù hai  đó   là   ruột thịt của tao, nhưng họ sẵn lòng cung cấp một nơi nương tựa cho tao, điều đó quan trọng hơn bất cứ thứ gì.”
“Đó  thể là lý do để mày giúp mụ  kế độc ác và em gái kế của mày  bắt nạt đứa em gái ruột của mày ? Mày cũng xứng làm  ?” Tạ Tinh Thần  bên cạnh  thể  thêm  nữa,  xông tới, hai tay túm lấy cổ áo Chu Vấn Phong, kéo mạnh  gầm lên: “Người  mà tao cầu còn chẳng , mày  chà đạp nó như thế!”
Đến lúc ,  mới dần nhận ,   đầm đìa nước mắt.
Đây là  đầu tiên  đối mặt với sự oán hận của Chu Vấn Phong.
Tôi bước đến  mặt  ,   mắt  , khẽ mở lời: “Còn gì   nữa ? Anh.”
Chu Vấn Phong vốn đang vùng vẫy trong sự bất mãn, nhưng khi  thấy tiếng “” đó,    ngừng   hành động. Anh  như quả bóng xì , cả  thẫn thờ cúi đầu, mặc cho Tạ Tinh Thần túm cổ áo và mắng chửi xối xả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lap-lanh-nhu-sao-troi/chuong-12.html.]
“Bé Ngọc.” Anh  mỉm  thê lương với : “Anh  ngờ  chuyện  phát triển đến mức , thật  hôm nay   xin  em,      trách em, nhưng  mở miệng oán khí trong lòng   thể kiềm chế  nữa, dù  , những điều     của em. Là do    giữ vững  bản tâm, quên mất lời hứa với  năm xưa. Bé Ngọc,  xin .”
Ngày hôm đó, Tạ Tinh Thần vẫn giúp   tìm kiếm tung tích của Lưu Thanh Thanh. Với điều kiện,   Chu Vấn Phong   xuất hiện  mặt  nữa.
Năng lực tổng hợp dữ liệu lớn  tìm  tài khoản mạng xã hội phụ của Lưu Thanh Thanh. Cô  đang khoe khoang cuộc sống nghỉ dưỡng xa hoa lãng mạn hiện tại  đó.
Ba năm cấp ba, Lưu Thanh Thanh bận yêu đương với bạn trai đầu gấu, vốn dĩ  đỗ  trường nào .
Ban đầu cô     học,  Chu Vấn Phong bỏ một khoản tiền đưa cô   nước ngoài.  Chu Vấn Phong khởi nghiệp thất bại, trong nhà nghèo túng lắm, đừng  là đưa cô   nước ngoài, ngay cả danh sách quà tặng  kỳ thi đại học cô   mua cho  cũng  thực hiện .  lúc bạn trai đầu gấu của cô ,  chỉ đỗ trường cao đẳng nghề, rủ cô  bỏ trốn, Lưu Thanh Thanh vui vẻ nhận lời.
Đến đây, Chu Vấn Phong ngẩng đầu khỏi màn hình, ánh sáng xanh lạnh lẽo chiếu lên gương mặt  . Biểu cảm   mang theo vài phần tự giễu và khinh miệt,  khoảnh khắc thậm chí trông  vẻ nhẹ nhõm. Anh   lẽ  sớm  dự cảm, chỉ là đối với Lưu Thanh Thanh, cô em gái mà   thật lòng yêu thương nhiều năm qua,   vẫn luôn ôm ấp ảo tưởng. Và giờ đây, ảo tưởng cuối cùng cũng tan vỡ.
 đối với  , sự tàn khốc của thực tế còn hơn thế nhiều. Tạ Tinh Thần   , vẻ mặt châm biếm, mở miệng : "Chuyến bỏ trốn theo trai của em gái  tốn kém  ít , thằng nhóc lưu manh đó còn sống nhờ cô  nuôi đấy. Cậu đoán tiền của cô  từ  ?"
Gần như ngay lập tức, mặt Chu Vấn Phong tái mét.