Lão Công Của Tôi Là Hắc Tổng Tài - Chương 93: Bao nhiêu tiền, tôi cho cô

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:41:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam Cung Ngự rụt rụt bả vai nhỏ : “Daddy vui ?”

Ấn đường Nam Cung Tước cau , đối với phản ứng dạng như là khiếp đảm hài lòng. Lời dạy dỗ còn kịp , điện thoại di động bàn vang lên, thấy đây là một cuộc điện thoại quan trọng, đành đổi lời : “Để daddy gọi cô tới chơi cùng với bảo bối ?”

“Ừm ạ.” Nam Cung Ngự liên tục gật gật cái đầu nhỏ, trong mắt tỏa chờ mong. Cậu bé thích loại ánh mắt ôn hòa , giọng điệu của dì xinh cũng vô cùng nhẹ nhàng.

Diệp Du Nhiên tại lúc hai đang trò chuyện, để quyển sách đang xem một nửa xuống. Nghe Nam Cung Tước , cô chủ động lên, đến bên bàn sách: “Anh điện thoại , chuyện với bé một lát.”

Nam Cung Tước cầm điện thoại lên , cô thuận thế lên ghế, chọn đề tài mà trẻ con thích : “Bảo bối, con giống như cao hơn đấy, thẳng lên cho dì một chút xem nào.”

Nam Cung Ngự mắt như sáng lên: “Dì xinh , thật ?”

Cậu thả bức vẽ trong tay , hai cánh tay đặt tại bên , dùng sức ngửa đầu lên: “Con cao lớn hơn ?”

Diệp Du Nhiên chăm chú như đang đo độ cao của bé, đó gật gật đầu: “ , thực sự cao hơn một centimet đấy.”

Nam Cung Ngự với mắt to tròn xoe tò mò hỏi: “Một centimet là nhiều ít ạ?’

Diệp Du Nhiên lấy hai ngón tay mô phỏng, tay trái chỉ chỉ ở giữa khe hở, : “Ừm, cao hơn như nha.”

“Chỉ một chút như thôi .” Nam Cung Ngự cúi thấp đầu xuống, bộ dạng giống như chi là thất vọng.

Diệp Du Nhiên thấy bé như khỏi một tiếng: “Bảo bối ăn nhiều cơm hơn một chút, nhanh là thể cao lớn giống như daddy của con thôi.”

Nam Cung Ngự ngẩng đầu cô, ánh mắt sáng đầy quyết tâm: “Vậy mỗi ngày con ăn nhiều hơn một bát cơm!”

“Ngoan quá .” Diệp Du Nhiên duỗi ngón tay chọc chọc lên màn hình vi tính, đúng vị trí lúm đồng tiền nhỏ của bé, khỏi hỏi: “Dì bảo bối họ là Nam Cung, bảo bối nhớ tên của là gì ?”

Lại , cô cùng nhóc con đáng yêu trong video chỉ gặp qua một , nhưng đến nay vẫn tên bé con là gì.

“Con gọi là Nam Cung Ngự nha.” Lúm đồng tiền mặt Nam Cung Ngự rõ ràng hơn chút, nâng cao lồng n.g.ự.c nhỏ kiêu ngạo : “Dì xinh , để con cho dì xem.”

“Bảo bối còn tên của nha!” Diệp Du Nhiên vô cùng kinh ngạc, xem qua cùng lắm mới hai ba tuổi thôi, học hội họa, còn mấy chữ phức tạp . Cô khen ngợi từ đáy lòng: “Thật là thông minh!”

“Con thông minh ?” Nam Cung Ngự đôi mắt đơn thuần mở to tỏa ánh sáng lung linh, mong đợi cô.

Diệp Du Nhiên nhịn tiếng, khẳng định : “Không chỉ thông minh đáng yêu, mà còn tài giỏi nữa.”

“Dì xinh , con yêu quý dì, moa moa.” Nam Cung Ngự mân mê miệng nhỏ hôn hôn một chút, tìm bút, còn nhớ rõ là cho Diệp Du Nhiên tên của .

Lúc cửa phòng ngủ đang đóng đẩy , Tạ An Kỳ mặc bộ áo ngủ tơ tằm thướt tha tới, mái tóc dài gợn sóng của cô xõa rối tung vai, bồng bềnh óng ả như tỏa dáng vẻ đáng yêu lười biếng phong tình.

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

Nam Cung Ngự dừng bước , nụ xán lạn mặt biến mất, quy củ : “Mami.” Diệp Du Nhiên thì sững sờ, do dự kêu lên một tiếng Nam Cung phu nhân.

Tạ An Kỳ liếc cô, đôi lông mày thanh tú của cô khẽ nhăn , mặt hiện lên vẻ tức giận. Nghe xưng hô của cô, thận trọng gật đầu, xoay giữ chặt lấy tay nhỏ của Nam Cung Ngự, mang theo nhóc trở máy vi tính, thản nhiên : “Cô là Diệp Du Nhiên?”

Trong ánh mắt của cô mang theo tìm tòi nghiên cứu, che giấu chút nào tự dò xét.

“Chính là .” Diệp Du Nhiên chút lúng túng trả lời, thầm mắng Nam Cung Tước gọi một cuộc điện thoại mà lâu như thế. Cái loại cảm giác tiểu tam đối diện cùng với chính thất , như thể hàng vạn chữ ‘con nó’ đang chạy trong đầu cô, thật là vô cùng khó chịu!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lao-cong-cua-toi-la-hac-tong-tai/chuong-93-bao-nhieu-tien-toi-cho-co.html.]

“Bảo bối cô ở cùng, sẽ quấy rầy nữa.” Diệp Du Nhiên bình đạm , dự định rời .

Tạ An Kỳ liếc mắt Nam Cung Ngự đang ngoan ngoãn đợi ở bên cạnh, một nữa đặt ánh mắt lên Diệp Du Nhiên, trong mắt thoáng nét nghi ngờ: “Cô là địa phương ở thành phố N? Tên cha cô là gì?”

Có cảm giác rõ ràng xâm phạm đến đời sống riêng tư, Diệp Du Nhiên vui nhíu lông mày: “Tôi là địa phương thành phố N, còn vấn đề ở vế , liên quan đến đời tư cá nhân, tiện .”

Tạ An Kỳ lạnh một tiếng, lấy tư thái cao cao tại thượng : “Không cũng .” Để cho tra một chút, cô cũng thể , cái tên Diệp Du Nhiên phụ nữ .

Diệp Du Nhiên mím môi, lên tiếng. Cô hiểu rõ ý tứ của Tạ An Kỳ, thể ngăn cản .

“Cô định khi nào thì rời khỏi A Tước?” Tạ An Kỳ sờ lên sơn móng tay, trực tiếp hỏi.

Trong giọng lộ ý tứ cao ngạo đem Diệp Du Nhiên để mắt.

Diệp Du Nhiên vẻ mặt cứng đờ, nghĩ tới cô cái , còn hỏi một cách thẳng thắn như , mím môi : “Tôi sẽ mau chóng rời .”

Tạ An Kỳ cũng hài lòng với câu trả lời của cô, bức bách : “Cho một mốc thời gian cụ thể. Qua một thời gian nữa sẽ về nước, thấy như cô là tiểu tam phá hoại gia đình khác.”

Sắc mặt Diệp Du Nhiên nháy mắt đỏ lên, ánh mắt chạm tới đôi mắt vốn tinh khiết của Nam Cung Ngự lúc mờ mịt, trong lòng dâng lên dày đặc sự áy náy. Đứa nhỏ hiện tại hiểu chuyện mới thể thích cô, chờ khi nó lớn lên, thì sẽ…

mà, thấy những đứa trẻ ở cô nhi viện sắp xếp , cô sẽ thể rời như thế. Thế nhưng, khi vợ con trở về, chỉ sợ Nam Cung Tước ngay lập tức sẽ đuổi cô sớm thôi.

Như , chỉ cần thể đó sắp xếp cẩn thận thỏa cho những đứa trẻ , cô thể tự nhiên rời , một cách vui vẻ.

“Tôi sẽ cố gắng biến mất khi cô cùng với bảo bối trở về.”

Diệp Du Nhiên cẩn thận mà chân thành .

Tạ An Kỳ lạnh, cô thể trở về còn thuyết phục Nam Cung Tước mới , bằng thì cũng sẽ mặc một gợi cảm như tới. Nói như thế, Diệp Du Nhiên trả lời, thể làm cô hài lòng đây?

“Nói , cô bao nhiêu tiền, chỉ cần quá phận, sẽ đưa chi phiếu cho cô. Cô gõ gõ móng tay chăm sóc tinh tế tỉ mỉ, ngạo nghễ Diệp Du Nhiên, trong ánh mắt hề che dấu sự miệt thị và xem thường.

Bị cô vũ nhục như thế, Diệp Du Nhiên tức giận đến nắm c.h.ặ.t t.a.y , chút nghĩ ngợi : “Bao nhiêu tiền cũng cần!”

“Không thể nhiều như khi cô ở bên cạnh A Tước đạt , nhưng mà cũng tương đối hào phóng.”

Diệp Du Nhiên tức giận đến mức trong mắt bốc hỏa, giận dữ trừng mắt cô , kẻ tiền đều tự cho là đúng như , khiến cô vô cùng chán ghét!

Nam Cung Ngự thể nào hiểu lời của hai , thể Diệp Du Nhiên đang tức giận. Cậu bé về phía Tạ An Kỳ, chớp mắt to hỏi: “Sao bây giờ daddy vẫn thế?”

Tạ An Kỳ nghĩ đến mục đích của , cũng hỏi: “A Tước ? Anh yên tâm để cô chuyện với bảo bối?”

Chủ đề cứ như chuyển hướng. Diệp Du Nhiên trong lòng tức giận như cũ, lãnh đạm : “Tổng giám đốc nhận điện thoại, chắc là sẽ nhanh trở thôi.”

Sau đó chính là một hồi im lặng, Nam Cung Ngự chằm chằm tác phẩm hội họa của , Diệp Du Nhiên thì nghiêng đầu sang chỗ khác, từ chối chuyện. Tạ An Kỳ thản nhiên , cũng phát tiếng, bầu khí trở nên vô cùng kỳ lạ.

Khi Nam Cung Tước trở về, thấy Diệp Du Nhiên nghiêng đầu, sắc mặt chút nào, nhíu mày : “Cô giúp chuyện với con trai bảo bối của như thế ?”

Diệp Du Nhiên dậy nhường chỗ cho , cũng giải thích, chỉ yên lặng ở bên cạnh.

Loading...