Lão Công Của Tôi Là Hắc Tổng Tài - Chương 53: Bất ngờ quen thuộc
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:40:29
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Du Nhiên gọi lúc hội nghị kết thúc nên bắt máy, Nam Cung Tước đang tựa ghế, thấy lời cảm ơn từ cô, khóe môi cong lên nhưng giọng vẫn lạnh lùng: "An phận chút cho , dưỡng thương cho ."
Mở ngăn kéo , ánh mắt bộ máy ảnh đầy đủ bộ phận, quyết định nếu Diệp Du Nhiên thể hiện một chút, sẽ thưởng cho cô thứ đồ chơi .
"Tôi sẽ dưỡng thương thật , sớm khỏe , làm việc cho ." Diệp Du Nhiên trả lời theo , đó mới nhắc tới mục đích của cuộc điện thoại : "Tôi Nhiễm Nhiễm , Hàn Thiên Triết xử mười năm tù?"
"Ừm." Giọng Nam Cung Tước hạ xuống, lạnh lùng : "Nếu cô cảm thấy trừng phạt đủ, thể kêu họ tăng thêm."
"Đừng!" Diệp Du Nhiên nhanh chóng phủ nhận: "Đừng mà. Chính là bạn cảm thấy trừng phạt quá nặng, hỏi thể giảm nhẹ một chút ? Mười năm đối với một từ nhỏ học, thật sự là quá nặng, đời đều ..."
"Đủ !" Nam Cung Tước ngắt lời cô, cứng rắn : "Là cô cảm thấy trừng phạt nặng, là bạn cô."
"Tôi và bạn đều thấy ." Diệp Du Nhiên thành thật : "Nếu như cách, hi vọng thể giúp giảm năm xuống, để sai là ."
Cảnh Đồng nắm chặt ngón tay, che sự thâm độc trong mắt, chỉ là giảm năm, mà đủ?
Cô đặt tay lên mu bàn tay của Diệp Du Nhiên, nước mắt chảy tiếng động : "Không thể miễn việc tù ?"
Diệp Du Nhiên kịp trả lời thì
thấy Nam Cung Tước giễu cợt : "Cô thêm câu nữa, sẽ kêu khiến tăng thêm một năm, giúp mười câu, ở trong tù cả đời cũng đấy."
"Cái gì?" Diệp Du Nhiên kinh ngạc hô lên, Cảnh Đồng cáu, cô khỏi hỏi : "Việc thật sự cách nào cứu vãn ?"
Nam Cung Tước hừ một tiếng trực tiếp cúp điện thoại.
Diệp Du Nhiên bất đắc dĩ để điện thoại di động xuống: "Cảnh Đồng, xin , tớ cũng bất lực."
Cảnh Đồng : "Cậu thực sự thể cứu ? Chúng là bạn bè nhẫn tâm ?"
Diệp Du Nhiên nghĩ đến đây cô gọi điện an ủi , giúp mượn máy ảnh, trong lòng cũng đành. Hàn Thiên Triết đúng là tự làm tự chịu, huống chi...
"Xin , cũng thấy đó, Nam Cung Tước làm , nếu tớ thêm nữa, thật sự thể tăng thêm hình phạt cho Hàn Thiên Triết." Diệp Du Nhiên lắc đầu. Rõ ràng Nam Cung Tước cô cầu xin cho Hàn Thiên Triết, cô nhiều lời cũng vô ích.
Hữu Nhiễm Nhiễm cũng phụ họa: "Cảnh Đồng, loại đàn ông cặn bã như Hàn Thiên Triết đáng, nghĩ những chuyện làm với Du Nhiên xem, cần gì đau lòng cho ! Trường của chúng nhiều tài t.ử trai như ...."
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
"Cậu hiểu!" Cảnh Đồng cắt đứt lời cô , thẳng Diệp Du Nhiên: "Cậu buông tha cho Hàn Thiên Triết đúng ?"
Hữu Nhiễm Nhiễm cũng tức giận : ", là tớ hiểu! Cái gì gọi là Du Nhiên buông tha cho Hàn Thiên Triết? Cậu bản lĩnh thì mà rống với Nam Cung Tước , , chúng tớ sẽ ngăn !"
Cảnh Đồng liếc cô , dùng ngón cái lau nước mắt, lạnh lùng : "Diệp Du Nhiên, máy ảnh đó tớ cho mượn ? Ngày trả là ngày mốt , trường học đang cần gấp, hãy trả cho tớ."
Hữu Nhiễm Nhiễm sửng sốt hỏi: "Máy ảnh gì?"
Diệp Du Nhiên mấp máy môi áy náy : "Xin , máy ảnh , dì Trương làm hư , tớ sẽ mua cái mới trả cho ."
Trong mắt Cảnh Đồng lóe lên sự lạnh lẽo, cô nó hư , máy ảnh vốn hư, thể xài ?
Vốn dùng việc để Diệp Du Nhiên nợ một nhân tình, làm cô tình cảm sâu đậm với , nhưng bây giờ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lao-cong-cua-toi-la-hac-tong-tai/chuong-53-bat-ngo-quen-thuoc.html.]
Cô lạnh một tiếng, khách khí : "Cậu làm hư ? Đây là đồ của trường học! Xin chút tác dụng nào, sớm của là khi nào, một năm hai năm?"
Hữu Nhiễm Nhiễm trừng mắt với cô : "Đều là bạn bè, thúc giục vội vã ? Chỉ hai ngày thôi, thể kéo dài thời gian với bên trường ? Tớ tin Du Nhiên sẽ sớm chuẩn ."
"Ha ha." Ánh mắt Cảnh Đồng tối , oán hận trong lòng nổi lên như măng mọc cơn mưa, cô Diệp Du Nhiên chằm chằm: "Cậu giúp Thiên Triết, tớ giúp kéo dài thời gian."
Diệp Du Nhiên kiên định lắc đầu: "Xin , tớ thật sự giúp Hàn Thiên Triết ." Cô thể gọi điện thoại cho Nam Cung Tước là giới hạn lớn nhất. Nếu nhiều hơn cô sẽ hy sinh vì Hàn Thiên Triết.
"Được ! Vậy dựa theo thời gian hẹn, ngày mốt hãy trả máy ảnh cho tớ." Cảnh Đồng xong cầm túi của dậy rời .
Hữu Nhiễm Nhiễm rõ chuyện trở nên thế , Cảnh Đồng khỏi phòng bệnh, sững sờ : "Cậu vì Hàn Thiên Triết mà trở mặt thành thù với ?"
Diệp Du Nhiên kéo chăn lên: "Không thể như , dù tớ giúp là thật, máy ảnh trả đúng hạn cũng là chuyện nên làm. Cảnh Đồng chỉ là tức giận mà thôi."
Hữu Nhiễm Nhiễm nhún vai: "Tớ thật sự cảm thấy chỉ tức giận với , mà giống như cắt đứt với đấy."
Diệp Du Nhiên mím môi thấp giọng : "Tớ sẽ vì Hàn Thiên Triết mà cầu xin Nam Cung Tước ."
"Tớ hiểu mà, là do Cảnh Đồng yêu cầu quá đáng." Hữu Nhiễm Nhiễm chút suy nghĩ . Bản Diệp Du Nhiên rơi khốn cảnh cũng cầu xin Nam Cung Tước giúp đỡ, huống chi còn là làm cô thương.
Hai chuyện một hồi, đến lúc Diệp Du Nhiên che giấu sự mệt mỏi, Hữu Nhiễm Nhiễm mới dặn cô nghỉ ngơi rời .
Diệp Du Nhiên một giường, làm thế nào cũng ngủ .
Lúc cô tỉnh thực là do mơ thấy đêm đầu của .
Hay là những hình ảnh cô cố gắng quên , nhưng thể quên .
Ngón tay Diệp Du Nhiên nắm chặt ga giường, là ảo giác , bởi vì hình ảnh còn rời rạc mà cô luôn cảm thấy vóc của đàn ông quen thuộc.
cô nghĩ đến đầu cũng đau vẫn nghĩ , đàn ông đó rốt cuộc là ai!
Diệp Du Nhiên tức giận đ.ấ.m lên giường, dậy. Nghĩ đến chuyện máy ảnh, cô chỉ thể vứt những vấn đề khiến hoang mang lâu qua một bên.
Ôm sự phức tạp trong lòng mà tới tập đoàn Nam Cung, Diệp Du Nhiên thuận lợi tới tầng hai mươi, gặp Trần Vũ .
"Thư ký Trần, thể xin giúp một chuyện ?" Diệp Du Nhiên hít sâu một , giọng vẫn chút khàn.
Trần Vũ trả lời ngay mà hỏi : "Cô Diệp, cô cần giúp gì?"
"Chính là thể cho mượn một trăm ngàn ." Giọng Diệp Du Nhiên ngày càng thấp, đầu tự chủ mà cúi thấp, dám Trần Vũ.
"Cô thiếu tiền thì với tổng giám đốc, ngài sẽ cho cô."
"Chuyện thể cho ." Diệp Du Nhiên lắc đầu mạnh, hỏi nữa: "Anh thể cho mượn tiền ?"
Trần Vũ thấy cô cần gấp, ánh mắt sáng tỏ để dấu vết: "Một trăm ngàn đối với mà con nhỏ, thể cô cần để làm gì ?"
Diệp Du Nhiên chuyện máy chụp hình, nhưng Trần Vũ lý, nếu cô yên tâm cho cô vay tiền chứ?
"Tôi cần mua một bộ máy ảnh sáu món."