Lão Công Của Tôi Là Hắc Tổng Tài - Chương 101: Người đầu tiên đứng ra

Cập nhật lúc: 2025-11-30 17:45:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nháy mắt, sắc mặt của Nam Cung Tước lập tức biến thành mây đen che phủ, lạnh lùng : “Ảo tưởng!”

“Đừng thiếu nghĩa khí như mà.” Đôi mắt đào hoa của Lệ Vinh Vũ sáng rực lên: “Du Nhiên quá phù hợp với khẩu vị của , …”

Nam Cung Tước để cho hết mạnh mẽ cắt ngang: “Như lời đấy, để ý Diệp Du Nhiên, thế nên nhất cút xa cô một chút cho .” Dứt lời, cúp điện thoại một tiếng “Tút” ném ở bàn.

Lệ Vinh Vũ rên lên một tiếng, hiểu cảm thấy trong lòng thật trống rỗng, cực kỳ khó chịu.

Diệp Du Nhiên đờ mãi tới tận lúc tan ca, lúc lục tục ngoài ăn cơm mà cô cũng phát hiện .

Nam Cung Tước gõ gõ bàn làm việc của cô, nhíu mày : “Ăn cơm .”

Diệp Du Nhiên bỗng nhiên ngẩng đầu về phía , ánh mắt cực kỳ sáng chói: “Tôi suy nghĩ kỹ , sẽ nhậm chức thư ký cấp một.” Nếu thế thì cô sẽ thể nỗ lực học tập, nâng cao giá trị bản , cơ hội là tuyệt đối thể bỏ lỡ. Cho dù phía trải đầy khó khăn thì cô cũng sẵn sàng đối đầu với nó.

Khoé môi của Nam Cung Tước cong lên: “Được thôi, buổi chiều cô đổi vị trí công tác .”

Diệp Du Nhiên ung dung kiên định gật đầu: “ một điều, tham gia việc sắp xếp trẻ em cô nhi viện, đồng thời thể sử dụng thời gian riêng của .”

Đuôi lông mày khí phách của Nam Cung Tước nhếch lên: “Cô còn thời gian riêng ?”

“Ách.” Diệp Du Nhiên hổ cúi đầu, cô quên mất cảnh hiện tại của , mắt thì thời gian ở biệt thự cũng hơn sáu mươi, bảy mươi phần trăm thời gian riêng .

“Mỗi tuần một ngày thể đến cô nhi viện.” Ngay cả như thế thì cô cũng cứ dễ dàng bỏ cuộc như .

Nam Cung Tước khẽ một tiếng: “Những chuyện cứ để ăn cơm xong tiếp.”

Bụng của Diệp Du Nhiên phối hợp với tình hình, lập tức phát tiếng vang “ục ục”. Xấu hổ đến mức đầu của cô càng lúc càng cúi xuống thấp, đến tận xương quai xanh: “Tôi lấy cơm đây.”

“Đi đến chỗ của .” Nam Cung Tước tới đây chính là để dẫn .

Trên bàn là một bữa trưa đối lập đối với mấy món thức ăn nhanh của dân văn phòng.

Diệp Du Nhiên kinh ngạc những bộ đồ ăn quen thuộc : “Là do đầu bếp của biệt thự làm ?”

Nam Cung Tước gật đầu, hiệu cho cô xuống: “Trước tiên uống chút canh lót .”

Diệp Du Nhiên nhận lấy chén canh mà đưa, theo thói quen định đặt nó xuống mặt hướng Nam Cung Tước nhưng ngăn .

Khuôn mặt lạnh nhạt của Nam Cung Tước xuất hiện một chút dịu dàng: “Cô uống , cần .”

Diệp Du Nhiên thụ sủng nhược kinh*, vẻ mặt nghi ngờ . Nam Cung Tước tất nhiên là chọc tức, phụ nữ gì ý gì ? Nghĩ là trong canh độc nên cho cô thử ?

(*Thụ sủng nhược kinh: nuông chiều mà lo sợ.)

Bị ánh mắt lãnh lệ của quét qua, Diệp Du Nhiên vội vàng thu hồi tầm mắt , lập tức múc một thìa đưa trong miệng.

Sau khi liên tục uống non nửa chén canh thì cảm giác như ánh mắt của Nam Cung Tước còn lạnh lùng như nữa, cô tán thưởng một câu: “Quả nhiên là do đầu bếp cẩn thận tỉ mỉ chế biến, hương vị vô cùng tươi ngon.”

Nam Cung Tước liếc mắt cô một cái, ưu nhã gắp một miếng thịt bò béo ngậy cho trong miệng, chậm rãi nhai nuốt.

Diệp Du Nhiên vội vàng dùng bữa xong trở văn phòng, thu dọn đồ đạc bàn chuyển tới khu vực công tác của thư ký cấp một.

Tuy rằng cô quyết tâm phấn đấu nhưng đối với loại chuyện rõ ràng sẽ căm ghét thì vẫn nên giữ thái độ thấp thỏm lo âu thì hơn. Nếu như gióng trống khua chiêng làm trò chuyển mặt thì giống như đang khoe khoang , cũng khiến cho khác càng phản cảm hơn.

Toàn bộ văn phòng chia thành bốn khu vực, khu vực nhất là do một Trần Vũ chiếm cứ, ba khu còn chia cho thư ký từ cấp một đến cấp ba, lượng cũng là từ nhỏ đến lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lao-cong-cua-toi-la-hac-tong-tai/chuong-101-nguoi-dau-tien-dung-ra.html.]

xuống ở vị trí ban đầu thuộc về Tống T.ử Hạm, trong văn phòng cũng vài lục tục .

“Sao cô ở đó?” Một câu chất vấn vang lên, khiến cho đều chú ý.

Lúc Bạch Nguyện trở văn phòng, theo thói quen mà liếc mắt sang khu B một cái, lập tức thấy Diệp Du Nhiên, chỉ mới đến công ty một thời gian, đang ở chỗ đó.

Lửa giận lập tức bốc lên, Tống T.ử Hạm khai trừ , nếu xét về trình độ và năng lực thì cô mới là khả năng chuyển đến đó cao nhất chứ!

Trương Thiến và những khác trong văn phòng theo ánh mắt của cô mà chuyển qua đây, lúc thấy Diệp Du Nhiên thì khỏi nhíu mày : “Du Nhiên, mau về , sắp tới thời gian làm việc .”

So với lời của Bạch Nguyện thì lời của cô đơn thuần chỉ là ý .

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

Diệp Du Nhiên mỉm , cảm thấy thể làm . Cô còn nhớ rõ, lúc đầu khi Tống T.ử Hạm tìm, Trương Thiến cũng từng giúp cho cô. Chẳng qua là vì đó hai còn giao thiệp gì nữa, giờ đây cô thể cố gắng một chút để kéo gần mối quan hệ giữa hai .

“Cảm ơn cô nhắc nhở. sẽ làm việc ở vị trí . Tất nhiên là nếu làm thì sẽ đuổi về hoặc là cuốn gói rời .” Du Nhiên ngữ khí bình đạm , để mặc cho ánh mắt của những khác đang soi mói đặt .

Trương Thiến thoáng qua bàn làm việc bên cạnh dọn dẹp, hiểu ý mà gật đầu: “Chúc mừng cô thăng chức.” Sau đó liền xuống.

Bạch Nguyện trừng mắt Trương Thiến một cái, dậy đến bên cạnh Diệp Du Nhiên, duỗi tay hỏi: “Cô thăng chức thì chính là thăng chức ? Nói miệng mà bằng chứng, thông báo nhậm chức của bộ phận nhân sự ở ?”

Diệp Du Nhiên nhiều ấn tượng với cô lắm, đây chắc hẳn là nhóm lúc bao giờ gây phiền phức với mà. Bởi chút nghi hoặc, đầu tiên thế.

“Không thông báo nhậm chức của bộ phận nhân sự.” Cô nghĩ nhưng cũng hoảng loạn. Dù giặc tới thì tướng đỡ, nước dâng thì đất ngăn.

“Không ? Vậy mà cô liền tự ý chuyển đến khu B ?” Trên khuôn mặt tức giận bừng bừng của Bạch Nguyện bỗng nhiên lộ một nụ mỉa mai, khiến cho ngũ quan đều trở nên vặn vẹo: “Nhân lúc Trần trở về thì cô tự giác dọn về , nể tình cô mới bước môi trường làm việc nên cũng sẽ .”

Diệp Du Nhiên lắc đầu: “Xin hãy để cho hết . Tôi thăng chức làm thư ký cấp một, là do tổng giám đốc đích xác nhận. Tôi tin rằng cô sẽ sớm thông báo thôi.”

Nghe thế, sắc mặt Bạch Nguyện càng trở nên nhăn nhúm vặn vẹo.

Trước đây cô và Diệp Du Nhiên bất kỳ mâu thuẫn xung đột gì, nên cũng để ý lắm, thế nhưng bây giờ cô mới nhớ rằng, ngoài việc là một mới thì Diệp Du Nhiên còn là tình nhân của tổng giám đốc!

Những khác lên tiếng ủng hộ cô và chế giễu Diệp Du Nhiên trong nháy mắt sức chiến đầu đều giảm về âm. Yên tĩnh xuống vị trí của , nhiều nhất cũng chỉ dám thì thầm to nhỏ với những bên cạnh hai ba câu.

“Xem như cô lợi hại!” Bạch Nguyện hừ lạnh một tiếng, về chỗ của .

Diệp Du Nhiên qua xung quanh, thấy ai giáp mặt lên tiếng dị nghị nữa thì mới xuống.

Cô bật máy tính lên, gửi một MSN cho Trần Vũ, để giới thiệu một chút với công việc lật xem một ít tài liệu vụn vặt.

“Cô Diệp, cô dọn tới đây .” Trần Vũ mới nhận tin từ chỗ của Nam Cung Tước, lúc trở văn phòng liền thấy Diệp Du Nhiên đổi vị trí.

trong văn phòng đều nhận định rằng là ôm đùi trèo cao nên Diệp Du Nhiên cũng hề thấy khó xử với cách xưng hô của . Cô gật đầu: “Anh Trần, việc hỏi .”

lúc cũng vài thứ với cô, đến chỗ của , tư liệu gì cũng đầy đủ hết.” Trần Vũ giơ tay làm tư thế xin mời.

Diệp Du Nhiên bàn chuyện và hỏi ý kiến của , hai chuyện với đến hơn một giờ đồng hồ, đến ba giờ chiều, cô nhịn mà hỏi một câu: “Bây giờ giới còn pha cho tổng giám đốc nữa ?”

Trần Vũ đẩy mắt kính, hỏi một câu: “Tổng giám đốc như thế nào với chuyện ?”

Nam Cung Tước tất nhiên là cái gì, cho nên cô mới hỏi.

Trần Vũ hỏi như thế, Diệp Du Nhiên cũng kịp phản ứng , nếu sự dặn dò đặc biệt nào thì nghĩa là làm như thường.

“Vậy một lát nữa đến làm phiền nhé.”

“Ừm, cô mau .”

Loading...