Tôi cất ảnh cẩn thận, chầm chậm  về phía trạm xe buýt.
Vừa   ,    thấy Tống Quyết đang  ở vị trí cách cổng trường  xa. Với gương mặt lạnh lùng,   khẩy, bước đến: "Tao đang nghĩ  tự nhiên mày   khí phách thế, tàn nhẫn chấm dứt mối quan hệ giữa hai đứa , hóa  là mày  tòm tem với Trương Chu Tự  ?"
Tôi   để ý đến , tăng nhanh tốc độ bước  về phía .
Tống Quyết sa sầm mặt, xông đến, kéo  : "Chúc Lăng Tiêu, mày đừng  mơ mộng hão huyền nữa. Ngay cả điều kiện nhà tao mà mày còn  bằng thì  gì đến gia đình của Trương Chu Tự. Mày   gia thế của   như thế nào ?"
Tôi dừng ,  .
Hắn khịt mũi, tiếp tục : "Không  gì khác, mày   chiếc xe  đến đón    giá là bao nhiêu ? Năm mươi triệu tệ. Mày hiểu vấn đề ?"
Tôi lạnh lùng : "Tao  hiểu   thì liên quan gì đến mày."
Trong ngữ điệu của   vài phần bực bội và khinh bỉ: "Mày thật sự  ý với   ? Mày  tự   bản  xem  là cái hạng gì , mày chỉ  cái mặt  thôi thì  xứng với   ? Huống hồ, dù     trúng cái mặt mày thì     mày  ngủ với tao  . Hạng  mà giới thượng lưu cần là quý cô thanh lịch, trong sạch  gia thế môn đăng hộ đối với  , nhưng mày thì   kiểu  như thế ?"
Tôi c.h.ế.t lặng,  dám tin mà ngẩng đầu  . Hóa  việc một  trở nên thối nát   là chuyện đột nhiên xảy , mà kỳ thực   vốn  thối nát , chỉ là   giấu kỹ mà thôi.
"Hóa  đây mới là suy nghĩ thật sự của mày về tao đúng ?"
Tống Quyết nhận   lỡ lời, mím môi,  vươn tay kéo : "Lăng Tiêu, …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lang-tieu/chuong-5.html.]
Tôi tránh , lạnh lùng  : "Tao  xứng với Trương Chu Tự là sự thật, nhưng tao cũng  từng nghĩ đến việc bản    xứng với ai cả! Tống Quyết,  đây, sự xuất hiện của mày  vô tình giúp tao tránh khỏi việc  cha tao đánh đập, tao   ơn mày.  từ bây giờ trở , chúng  cứ xem  như  xa lạ , tao sợ rằng nếu cứ ở bên mày nữa thì tao sẽ  nhịn  mà nôn  mất."
 lúc xe buýt đến,  vội vã lên xe.
Tống Quyết  từng  xe buýt. Hắn nhíu mày, thoáng do dự mà dừng  tại chỗ, lạnh lùng   rời .
Trường đại học mà  đăng ký nguyện vọng  ở Dương Thành phía Nam. Tôi tính toán  tiền trong tay, quyết định đến thành phố đó , tìm một công việc làm thêm dịp hè trong nhà máy sản xuất dây chuyền  bao ăn ở .
Trong giấy báo nhập học   rằng  thể chuyển hộ khẩu về trường. Thế là nhân lúc cha   ngoài,  chạy về biệt thự, lén lấy sổ hộ khẩu . Sau ,  sẽ  thể   thoát khỏi ông .
Khi   ngoài với sổ hộ khẩu trong tay thì   gặp  dì Trần -  giúp việc trong biệt thự. Tay dì     nước làm bỏng nên   xử lý. Dì nhờ  mang đĩa trái cây khô đến phòng Tống Quyết  cho .
Ban đầu,    rắc rối thêm.    dì Trần  thấy cha đánh , dì   ngăn ông . Sau , dì cũng thường xuyên để ý xem cha   đánh  nữa . Tôi thoáng im lặng, nhận lấy đĩa, quyết định đặt ở cửa phòng Tống Quyết   luôn.
Khi   định đặt đĩa xuống thì cửa phòng  mở . Tống Quyết  thấy  thì thoáng ngạc nhiên  cong môi nở nụ  khó hiểu: "Không  tuyệt giao  ? Sao? Như  là   nhịn  mà đến cầu hòa  ?"
Tôi   để ý, nhét đĩa  lòng , toan rời  nhưng  nhanh chóng kéo  .
"Ai mang lên thứ  thì  đó nên tự đặt  phòng chứ, đưa cho  làm gì,  là bảo mẫu ?"