Trong lòng như thứ gì đó đang rục rịch. Mỗi điều Trần Tiến Hiền đều là những thứ cô yêu thích.
violin và cọ vẽ, cô ba năm chạm .
Sau khi kết hôn, Tiết Uyển từng làm kiếm tiền, nhưng Chu Dung Thâm đồng ý.
Hắn như thể quyết tâm giam cầm cô trong Chu gia, mãi mãi khống chế, sống sự ban ơn của .
"Tại thể?"
Trần Tiến Hiền nắm lấy tay cô, kéo cô về phía : "Ít nhất sẽ luôn chống lưng cho em."
" nợ quá nhiều tiền . Trần Tiến Hiền, những sở thích phát triển thành sự nghiệp, mỗi thứ đều là đốt tiền."
"Tiết Uyển, là làm kinh doanh, theo cách làm ăn, em tiềm năng, đầu tư em, sẽ lỗ ."
"Anh để suy nghĩ một chút ?"
"Đương nhiên."
Trần Tiến Hiền mở cửa xe, che chở cô lên xe: " bây giờ, đưa em làm một việc quan trọng."
"Chuyện gì?"
"Đưa em ngắm biển, bơi lội, lặn biển."
Tiết Uyển đột nhiên mở to mắt, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt. Vô thức, ngón tay cô bắt đầu run rẩy dữ dội. Cô gái mà Chu Dung Thâm yêu thích, Tần Tang. Gia cảnh bình thường, nhưng bụng và xinh .
Sau khi tin tức kết hôn của cô và Chu Dung Thâm truyền , cô tâm trạng nên biển giải sầu. Trong lúc lặn biển thì gặp tai nạn, cứu . Sau khi Tần Tang chết, thái độ của Chu Dung Thâm đối với Tiết Uyển đổi đột ngột. Mà lúc đó cô vẫn ngốc nghếch cho rằng, trong sạch tự trong sạch.
Cô làm gì sai, lương tâm trong sạch, sự thật sẽ sáng tỏ. một khi định kiến bám rễ sâu lòng, làm thể dễ dàng đổi?
Thi thể Tần Tang tìm thấy ba ngày tìm kiếm.
Hôm đó Tiết Uyển cũng mặt.
Hôm đó Chu Dung Thâm bỏ mặc cô một rạn san hô.
Mãi đến khi thủy triều bắt đầu lên, cô mới nhân viên cứu hộ đưa lên thuyền cứu sinh.
Kể từ đó, cô bắt đầu sợ hãi thứ liên quan đến biển cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lam-khung-lam-dien/chuong-5.html.]
"Tôi , Trần Tiến Hiền, sợ nước..."
"Uyển Uyển."
Trần Tiến Hiền cúi đầu giúp cô thắt dây an ,
Rồi cô, ánh mắt chuyên chú và nghiêm túc: "Đừng vì lầm của khác mà trừng phạt bản ."
"Em sai, nên cần sợ hãi."
"Em bơi giỏi, em thích biển, tại ?"
Tiết Uyển mặt mày tái mét, khổ lắc đầu.
Khi còn trẻ, cô nghĩ rằng, cô yêu Chu Dung Thâm, bọn họ hôn ước, thì nên kết hôn và trở thành vợ chồng.
Hắn tự từ bỏ Tần Tang, chọn kết hôn với cô. Vậy nên cô sai.
, những ngày đêm giày vò đau khổ đó cho cô .
Kết hôn với một đàn ông yêu , trong lòng, chính là sai lầm lớn nhất.
"Uyển Uyển, là dám bội bạc gia tộc để cưới phụ nữ yêu, ở , ở em."
Trần Tiến Hiền nhẹ nhàng nâng mặt , lau vệt nước mắt ở khóe mắt: "Đừng gánh lấy tội thuộc về ."
"Em luôn yêu bản nhất, nhiều hơn nữa."
"Biển cả như , nó cũng , tại ngắm nó?"
Trần Tiến Hiền cuối cùng vẫn đưa cô biển.
Trời đất bao la, biển cả vô bờ bến, càng làm nổi bật sự nhỏ bé của con . Hắn khuyến khích cô cởi giày, cùng bước vùng nước nông. Nước biển lạnh, bắp chân cô co rút.
bàn tay Trần Tiến Hiền ấm áp và mạnh mẽ, chống đỡ cô, vững chãi như một pháo đài kiên cố.
Tiết Uyển dần thả lỏng, nhấc vạt váy lên, bắt đầu bước những con sóng nhỏ. Trần Tiến Hiền từ lúc nào buông tay cô , mà cô hề . Cho đến khi một con sóng lớn hơn ập đến, chân cô nhất thời vững, suýt ngã. Trong cơn hoảng sợ, cô liên tục đầu tìm , vô thức gọi tên : "Trần Tiến Hiền..."
"Uyển Uyển, đây."
Bàn tay ấm áp và rộng lớn, siết chặt lấy những ngón tay cô. Sau đó, Tiết Uyển với chiếc váy ướt sũng, ôm lòng.
Trong khoảnh khắc đó, trời đất yên tĩnh, như thể linh hồn c.h.ế.t từ lâu. Cứ thế cứu rỗi.