3
Vì đánh , Giang Miểu đành chuyển trường.
May mắn dì tiền, đưa cô trường tư thục, đến nỗi trường học.
Bố tự đuối lý, nên thường xuyên qua nhà dì một thời gian.
Thực hồi còn nhỏ, xưởng kẹo của dì vẫn chỉ là một xưởng nhỏ.
Khi đó, tình cảnh mỗi nhà tương tự, ngược , bố cầm "bát cơm sắt" ăn nên làm hơn.
Dì mất chồng sớm, bận rộn kinh doanh, nên gửi Giang Miểu ở nhà .
Hai chị em ngày nào cũng dính lấy , ăn cùng ở cùng.
Cho đến khi nhà máy giải tỏa, dì nhận một khoản tiền bồi thường nhỏ, sự nghiệp thể là một bước lên trời.
Mẹ lập tức đổi thái độ. Hàng ngày hỏi han ân cần, đủ cách nịnh nọt dì.
Sau đó, thuận lý thành chương, đòi hỏi lợi lộc.
trong xương cốt lẽ là giống bố , mang theo chút thanh cao của văn nhân. Mẹ càng bắt nịnh bợ dì, càng thoái lui ba bước.
Sau khi ép mặc quần áo của chị họ, mỗi khi gặp chị , luôn cảm thấy tự ti, dám nhiều.
Chỉ sợ chị lộ vẻ mặt kinh ngạc: "Ôi, chiếc váy , hình như là của chị."
Mỗi dịp lễ Tết, tiệc gia đình, dì luôn ở chỗ cùng, cả nhà tôn sùng như nữ hoàng.
Tôi đau đầu nhất với những buổi tụ họp thế .
Vì sẽ ép nâng ly chúc rượu, dâng cho dì, còn những lời ý , may mắn.
Những điều vẫn thể chịu đựng .
điều chịu nổi nhất, là tìm cách khen Giang Miểu, và ngầm hạ thấp .
Con cái là tài sản nhất của cha .
Trong quy tắc xã giao của lớn, khen một đứa trẻ, chính là khen cha của nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/la-chinh-minh/chuong-2.html.]
Điểm học tập của và Giang Miểu gần như tương đương.
Tôi học trường công lập, khối hơn năm trăm , thứ năm mươi.
Chị học trường tư thục, tổng cộng đến một trăm , chị trong top mười.
Mẹ lấy đó làm căn cứ, khen Giang Miểu lên tận trời.
"Miểu Miểu là đứa trẻ thông minh nhất nhà ."
"Sau nhất định sẽ tiền đồ."
Mỗi khi như , chỉ hận thể chui xuống gầm bàn.
Tôi thích làm lá xanh làm nền cho hoa đỏ.
Bao giờ mới thể ưỡn n.g.ự.c , con gái cũng tệ chứ?
Để đạt mục đích , dốc hết sức, cố gắng học c.h.ế.t học sống.
Tôi nghĩ, nếu đạt hạng nhất, lẽ sẽ khen mặt .
Thế nhưng, dù đạt bao nhiêu hạng nhất chăng nữa, cũng chỉ mỉm rạng rỡ như hoa với Giang Miểu.
"Miểu Miểu môn Ngữ văn 95 điểm? Giỏi thật đấy."
"Con Tiểu Khê cũng thi á? Haizz, con bé chỉ là mèo mù vớ chuột c.h.ế.t thôi, đáng nhắc tới."
Vì , cũng lười đưa bài thi điểm tuyệt đối cho .
Bà càng thiết với dì và chị họ, càng xa lánh chị .
Khi thi đại học, cố ý chọn một trường đại học ở tỉnh khác.
Xa rời bố , cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Cuối cùng quyền tự mua sắm độc lập.
Điều khiến mừng rỡ như điên.
Khu phức hợp đại học xung quanh luôn nhiều cửa hàng quần áo nhỏ. Hầu như ngày nào tan học, cũng hẹn bạn bè dạo.
Tôi thích mặc cả.