Là chính mình - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-07-18 17:01:18
Lượt xem: 1,267

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

sai đen trắng đời, đều sánh bằng một câu "đều là một nhà".

Có lẽ cho rằng đây là lòng .

cho rằng, đây là sự giả tạo.

Tôi : "Chị. Em sẽ giữ bí mật cho chị."

Tôi tiễn Giang Miểu xa.

Trong ngăn túi xách của chị , một phong bì, bên trong đựng một xấp tiền mặt.

tiền Giang Miểu cho vay để học thêm đây.

Tôi chị cần , nhưng chị là chị của . Tôi hy vọng chị ngoài làm việc, mang theo càng nhiều tiền càng .

Giang Miểu , mấy tháng liền về.

, tin tức chính là tin .

Cùng rời khỏi quê hương với Giang Miểu, còn vợ chồng bác cả.

Cũng dễ hiểu thôi, hai họ nương tựa con trai .

Sau khi thi , bạn bè kéo chùa cầu phúc. Tôi cũng thắp một nén hương cho Giang Miểu.

Chúc tiền đồ thuận lợi.

Chúc chị vạn sự hanh thông.

Ngày kết quả thi của , Giang Miểu cũng phong trần trở về.

Chị mang theo tin lành về.

Bằng chứng mất mấy tháng tâm huyết thu thập , cũng xoay chuyển cục diện.

Tuần đầu tiên, phần lớn tiền đối tác lừa thu hồi.

Tuần thứ hai, công ty chính thức hoạt động trở .

Tuần thứ ba, dì thả tự do vô tội.

Giang Miểu đánh một trận lật mắt.

14

Tin vui dì tự do trở lan truyền, ít họ hàng hữu đều đến thăm nhà dì .

Mẹ nhiệt tình nhất.

mắt ngấn lệ, nắm tay dì, ngừng: "Chị hai, lúc chị gặp chuyện, Miểu Miểu ở nhà em, em vẫn luôn an ủi con bé. Em , con bé thông minh thế, nhất định sẽ nghĩ cách mà."

"Chị xem em đúng ? Em , Miểu Miểu là đứa trẻ tiền đồ nhất nhà ."

Giọng điệu của , quen thuộc.

Đã từng lúc, bà tâng bốc dì và chị họ như thế.

Những lời khen ngợi đó thường khiến rơi trạng thái tự hoài nghi – tại nhắc đến một lời?

, bà nhắc đến , cũng hợp lý.

Tôi là đứa trẻ lòng lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/la-chinh-minh/chuong-12.html.]

Không cởi mở, tự tin, xinh , đủ thông minh, quá nhạy cảm.

điểm nào để khen ?

, dì rõ ràng đổi.

Trước đây dì sẽ mỉm lắng những lời ý đó.

bây giờ, dì chỉ nhàn nhạt: "Miểu Miểu kể với . Đa tạ em giúp nó xua đuổi tà khí. Lá bưởi mùa khó mua lắm đó."

Mẹ từ chối khéo, ngượng ngùng ngậm miệng .

Thế nhưng, dì thêm một câu.

"Tiểu Khê cũng là một đứa trẻ ngoan, kém Miểu Miểu ."

Tôi chợt ngẩng đầu lên.

Đối mặt với ánh mắt dịu dàng của dì, lòng chợt nhói lên.

Đây là đầu tiên lời khen rõ ràng như từ miệng một lớn.

Thế nhưng, từ nhà dì trở về, mặt mày vui.

"Hồi đó chúng chứa chấp Giang Miểu mà! Cho nó ăn, cho nó ở, lòng bao, ân tình lớn bao. Dì con chỉ vài lời miệng, chẳng cho chút lợi lộc nào, thật là đồ gì."

mắng , còn sang mỉa mai .

"Phó Tiểu Khê, con cũng thấy đó? Con một tấm lòng , coi như gan lừa phổi lợn. Phục vụ cô ăn ở bao nhiêu ngày , chả thu gì."

Tôi : "Con giúp chị , vì con cảm thấy đáng giá."

Tôi qua với ai, là tùy theo ý của bản . Chứ ép buộc nịnh nọt.

Tôi giúp Giang Miểu, cũng vì cầu báo đáp.

Mà là vì, chị từng bênh vực .

Khi đều chế giễu mặc đồ cũ, chị . Khi đối tượng xem mắt chế nhạo, chị lời nghĩa khí. Khi lo lắng về chi phí học tập, chị rộng lòng giúp đỡ.

Tôi , cũng giúp chị .

Dù sức lực của nhỏ.

Có lẽ cách hành xử của , là điều bố mong .

, cũng nhất thiết làm việc giống họ.

Không lâu khi nhập học nghiên cứu sinh, vợ chồng bác cả về nước.

Trong bữa tiệc gia đình Trung Thu, họ mặt mày xám xịt, đến cầu xin dì tha thứ.

Khóc lóc kể lể, bản lừa mới Đông Nam Á.

Còn về Giang Tuấn, quỷ ám, vẫn tiếp tục ở địa phương, tiếp tục làm những việc côn đồ vô lừa tiền khác.

Về phần về nhà, thì càng xa vời.

Vợ chồng bác cả đều già yếu bệnh tật, may mắn trốn thoát về.

họ vẫn bỏ cuộc: "Em hai, em quen nhiều , giúp khuyên nhủ Tuấn Nhi . Đời chỉ một đứa con trai thôi mà."

"Thật sự , thì tìm vài , bắt cũng , trói cũng , tóm đưa nó về. Lần Tuấn Nhi làm hỏng việc, lãnh đạo của nó tát tai nó, đe dọa cắt thận nó. Đó là cuộc sống của con ?"

Loading...