KHƯƠNG ĐƯỜNG - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:01:41
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
5.
Chúng đồ lặn, đắm trong làn nước biển xanh biếc, cảm nhận sự huyền bí và vẻ của biển cả.
Những rặng san hô tuyệt và đàn cá thể chạm tay .
Tần Trữ hiệu cho bằng một cử chỉ, hiệu theo.
Lặn xuống một độ sâu nhất định, ngước lên, là một bầu trời đầy đáy biển.
Sau khi lên bờ, nhân viên với rằng điện thoại reo liên tục.
Tôi mở điện thoại, hàng chục tin nhắn hiện .
[Chào cô Khương, là quản lý cửa hàng áo cưới DK. Xin hỏi khi nào cô thời gian đến thử áo cưới ạ?]
[Chào cô Khương, là phụ trách lên kế hoạch đám cưới. Cô thích loại hoa tươi nào? Để đến lúc đó chúng sẽ cho vận chuyển bằng đường hàng đến.]
Mễ Mễ_Vigro
[Chào cô Lương, ông Phó đặt mua một chiếc nhẫn kim cương cho cô tại cửa hàng chúng . Khi nào cô thời gian qua thử ạ? Nếu kích cỡ phù hợp, chúng thể điều chỉnh.]
Áo cưới ? Hoa tươi? Nhẫn...
Càng xem, càng nhíu mày chặt hơn.
Số điện thoại của lộ .
Lúc , điện thoại reo, liếc màn hình điện thoại, hiển thị cuộc gọi đến của Phó Nghiên Lễ.
"Alo?"
Anh bắt máy chất vấn: "Em ? Gọi cho em bao nhiêu cuộc cũng máy. Công ty em xin nghỉ một tháng."
"Tôi thì liên quan gì đến ? Anh đừng quên chúng chia tay ."
Phó Nghiên Lễ để ý, ngược còn : "Không em giận dỗi vì tổ chức đám cưới cho Lâm Sơ Nguyệt ? Anh cũng tổ chức một đám cưới cho em. Chắc em nhận tin nhắn và cuộc gọi chứ? Em xem thích váy cưới và địa điểm như thế nào thì cứ với họ, họ sẽ sắp xếp cho em."
Tôi cạn lời: "Anh bệnh ?"
Tuy thấy biểu cảm của , nhưng cũng thể tưởng tượng vẻ mặt của Phó Nghiên Lễ khi câu .
"Khương Đường, em giận dỗi vì đám cưới, bây giờ đồng ý tổ chức bù cho em một đám cưới hoành tráng, em còn gì nữa? Giận dỗi đủ ? Tôi cho em , cơ hội chỉ một thôi. Nếu em kết hôn thì cả đời đừng kết hôn."
Phó Nghiên Lễ luôn là như , chỉ cần cho bạn một bậc thang, nếu bạn nhanh chóng nắm lấy, thì nhất định là của bạn.
"Đồ thần kinh, chúng chia tay đừng gọi điện cho nữa. Anh kết hôn với ai thì kết."
Phó Nghiên Lễ ở đầu dây bên liên tục ba chữ "".
"Khương Đường, cho em cơ hội , là tự em từ chối. Đừng hối hận."
"Đồ thần kinh."
Tần Trữ quần áo xong: "Điện thoại của Phó Nghiên Lễ ?"
Tôi hít một : "Ừm. Anh tưởng giận vì một đám cưới, nên nghĩ đến việc cũng sẽ tổ chức một đám cưới cho . Lúc mù mà thích cái loại đàn ông ."
Tần Trữ , gì.
Một tháng tiếp theo, chúng đến Iceland xem Hang Băng Xanh huyền bí, Thổ Nhĩ Kỳ xem khinh khí cầu.
6.
Ngày về nước, Tống Tống hẹn ngoài.
Tôi dùng kem che khuyết điểm phủ mấy lớp dày cộp mà vẫn che dấu vết xương quai xanh. Chỉ thể tìm một chiếc khăn lụa trong tủ quần áo để quàng lên cổ.
Cô xuống tu ừng ực hai ly rượu.
“Tức c.h.ế.t ! Phó Nghiên Lễ đúng là phát điên . Anh bao trọn màn hình điện t.ử của tất cả các tòa nhà cao tầng ở Bắc Kinh, còn thuê cả ngôi hạng A để thu âm lời chúc mừng sinh nhật cho cái cô... Lâm Sơ Nguyệt gì đó, còn phát liên tục cả tháng trời. Anh từng nghĩ đến cảm nhận của ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khuong-duong/chuong-3.html.]
Tôi nâng ly rượu, bình thản lên tiếng: "Tớ kết hôn ."
Tống Tống ban đầu còn tin, cho đến khi thấy giấy chứng nhận kết hôn.
Là Tần Trữ?
“Chẳng nổi tiếng là gần nữ sắc ? Cậu làm cách nào mà hạ gục ?”
"Chuyện đó quan trọng. Quan trọng là Phó Nghiên Lễ căn bản thể so sánh với ."
“Tớ thật xem biểu cảm của khi kết hôn với Tần Trữ.”
Cô xua tan vẻ giận dữ : "Chuyện ăn mừng thật lớn mới . Tối nay tớ bao!"
Tống Tống tửu lượng , mấy chai rượu là đầu óc cuồng.
Tôi đặt ly rượu xuống: "Cậu ngoan ngoãn đây, tớ ngoài gọi cho ly giải rượu."
Ngoài hành lang, chạm mặt Lục Tắc.
Anh ân cần tiến : "Chị dâu, Phó đang ở phòng sáu."
"Tôi và Phó Nghiên Lễ còn quan hệ gì nữa , cứ gọi tên là . Các chơi vui vẻ."
Lục Tắc chỉ coi như vẫn còn giận dỗi: "Chuyện đúng là Phó làm quá đáng. Chị cứ cho một cơ hội xin trực tiếp . Chúng ở phòng sáu, , chị dâu lát nữa qua nhé."
Muốn về phòng ba thì qua phòng sáu, thấy giọng quen thuộc, ở cửa, từ khe cửa bên trong.
Phó Nghiên Lễ lười biếng dựa ghế sofa, mấy cúc áo sơ mi cởi lỏng, môi Lâm Sơ Nguyệt sưng đỏ, sáng mắt là chuyện gì xảy .
"Anh Phó, em nãy ở ngoài cửa gặp chị dâu. Em bảo mà, cô vẫn còn vương vấn ."
"Không ngờ Khương Đường thể kiên trì lâu như mà liên lạc với ."
"Cũng chỉ mới một tháng thôi mà. Nghe Phó tổ chức sinh nhật cho phụ nữ khác nên nhịn mà đến đây ."
Sắc mặt Phó Nghiên Lễ lạnh lùng: "Ai cho cô đến đây? Chúng chia tay ."
"Thôi . Đây là đầu tiên Khương Đường lâu như liên lạc với nhỉ?
Cẩn thận làm lớn chuyện giải quyết đấy.”
“ , Phó, em thấy mau đuổi con nhỏ , để lát nữa chị dâu nổi giận.”
Phó Nghiên Lễ nghiêng đầu Lâm Sơ Nguyệt ngoan ngoãn bên cạnh, cô cúi đầu, giọng yếu ớt: “Phó tổng, hôm nay là sinh nhật của em…”
Tôi sờ chiếc khăn lụa quàng cổ, tháo xuống đẩy cửa bước .
Ánh mắt của tất cả đồng loạt sang, vết tích cổ quá rõ ràng, cho dù là trong ánh đèn lờ mờ của quán bar , Phó Nghiên Lễ vẫn thấy .
Anh "xoảng" một tiếng dậy, nheo mắt : “Cái gì cổ cô ?”
Nghĩ đến việc Tần Trữ tối qua như ch.ó điên để dấu vết , : “Vết… hôn.”
Phó Nghiên Lễ giơ chân đá chiếc bàn bên cạnh, vẻ âm u trong đáy mắt lộ rõ: “Ai làm? Khương Đường, cô thật sự lưng tìm đàn ông đấy ?”
“Ai làm thì liên quan gì đến ? Phó Nghiên Lễ, một yêu cũ đạt tiêu chuẩn nên giống như c.h.ế.t .”
Anh lạnh: Khương Đường, nếu còn liên lạc với cô một nữa, thề là chó.”
Tống Tống uống giải rượu hỏi : “Sao lâu thế? Tớ suýt chút nữa là tìm đấy.”
“Nghe thấy tiếng đập phá đồ đạc từ phòng bao bên cạnh, xử lý một chút việc. Nếu luôn ruồi nhặng vây quanh, cũng khá phiền phức.”
“Đi thôi.”
Cả hai chúng đều uống rượu , liền gọi lái xe hộ.