Không Thích Gái Bốc Lửa, Thích Em Được Không - Chap 7

Cập nhật lúc: 2025-08-06 15:54:30
Lượt xem: 472

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

10

Càng , càng thấy . Đây là ?

'Được , đừng nữa, ngã đấy.' Có kịp thời kéo . Tôi , mắt sáng lên, say khướt: 'Ôn Kỳ Hàn, em tìm thấy !' Anh đưa tay, cù nhẹ mũi , khóe miệng bật lên nụ . 'Tối nay em thật xinh .'

Được Ôn Kỳ Hàn khen, đắc ý xoay một vòng, suýt ngã, may mà đỡ lấy: 'Cẩn thận, xuống .'

Anh ngây : 'Đẹp.'

'Có bốc lửa ?'

'... Đẹp.'

Tôi nghiêng đầu, dựa đó, trừng mắt với Ôn Kỳ Hàn: 'Em hỏi , hôm nay em bốc lửa ? Anh thích gái bốc lửa ?'

Hình như mới tỉnh ngộ, Ôn Kỳ Hàn dựa đó lớn, tiếng vang rõ.

'Ừ, đủ bốc.'

Ôn Kỳ Hàn đưa tay chỉnh tóc cho , dừng mặt: 'Du Du, quà sinh nhật của ?' Tôi gắng gượng mở đôi mắt nặng trĩu, lục trong túi.

Đưa túi nhỏ chuẩn sẵn: 'Đây, chúc sinh nhật vui vẻ!' Ôn Kỳ Hàn đón lấy, mở túi. Lấy một mảnh giấy, ngạc nhiên: 'Chắc chắn là tặng chứ?'

'Tất nhiên, thích ?'

Tôi gật đầu lơ mơ.

Ánh mắt Ôn Kỳ Hàn lấp lánh, sự dịu dàng như hóa thành dòng nước, nhẹ nhàng chảy qua tim : 'Thích, thích.'

Gai xương rồng

Giọng từ xa vọng .

Hơi thở ấm áp phả mặt ...

Sáng hôm tỉnh dậy, giường ký túc xá, đầu đau. Đêm qua đúng là nên uống rượu.

Đưa tay gãi đầu, nhưng lấy một chiếc vòng đội đầu hình mèo? 'Tiểu Vãn, đêm qua còn đeo cho tớ thứ ?'

Bạn cùng phòng vội áp sát, tủm tỉm: 'Tối qua Ôn Kỳ Hàn đưa em về thấy em đeo , khai thật , hai tối qua chơi trò gì kích thích thế, còn đóng vai mèo con gợi cảm?' nhớ chuyện tối qua.

, bạn cùng phòng thành công chinh phục Ôn Kỳ Hàn, còn trêu: 'Bà Ôn, tao học nhé, bye!'

Lật , phát hiện món quà định tặng Ôn Kỳ Hàn vẫn còn ở đây! Vậy... đêm qua tặng thứ gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-thich-gai-boc-lua-thich-em-duoc-khong/chap-7.html.]

11

Hoạt động hội học sinh.

Tôi đặc biệt đến sớm, còn trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy đen, xem thái độ của Ôn Kỳ Hàn.

Chờ mãi, thấy .

Ôn Kỳ Hàn bố đón , hình như chuyện gì đó. Cùng còn Vương Tư Giai.

'Họ là thông gia, chắc là để kết hôn thôi.'

'Không trách Vương Tư Giai thích Ôn Kỳ Hàn nhưng thấy cô chủ động tấn công, hóa hai nhà đính ước từ lâu, ai dám theo đuổi Ôn Kỳ Hàn chính là tiểu tam!' Nghe đến đây, cảm nhận ánh mắt họ đang . Tôi thản nhiên xử lý công việc, dậy rời khỏi hội học sinh. Chỉ là bước khỏi đó, bước chân chậm .

Lấy điện thoại , nhắn tin cho Ôn Kỳ Hàn, nhưng thể hỏi gì đây? Tôi của , tư cách hỏi chuyện riêng.

'Cô Lộc.'

Một quản gia xuất hiện.

Ông tự giới thiệu là quản gia của Ôn Kỳ Hàn, giờ đưa gặp .

Nhìn kỹ một lúc, nhận ông đúng là quản gia của Ôn Kỳ Hàn, từng mang đồ cho , nên theo. bố Ôn Kỳ Hàn đón và Vương Tư Giai ?

Giờ cho theo?

Đã đến thì tùy cơ ứng biến.

Quản gia dẫn một nhà hàng Michelin, chọn vị trí nhất ở tầng hai, sang một bên, hiểu ý gì. Tôi đó giả vờ bình thường.

Lén xung quanh, quả nhiên là nhà hàng Michelin, nội thất sang trọng. Lúc , để ý một đôi nam nữ bước . Chính là Ôn Kỳ Hàn và Vương Tư Giai.

Vương Tư Giai vui vẻ khoác tay Ôn Kỳ Hàn, mật như bạn gái chính thức, còn Ôn Kỳ Hàn mặt lạnh, chau mày, từ chối.

Tôi chằm chằm.

Tim đau nhói.

Giọng quản gia vang lên: 'Cô Lộc, phu nhân mời cô đến chủ yếu là cô thấy rõ, thiếu gia và Vương tiểu thư mới là xứng đôi.''Còn khác... đừng mơ tưởng hão huyền.'

Ý rõ, bảo đừng ảo tưởng, gia đình họ coi trọng . Tôi kìm nén cơn đau trong lòng, mở menu gọi món.

'Mời đến mà đãi cơm ? Phu nhân Ôn keo kiệt thế chứ?' Tôi gọi đại, đắt lấy, gói hết mang về. Quản gia bên há hốc.

 

Loading...