Không làm kẻ thứ ba - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-02 18:21:08
Lượt xem: 94
Khi tôi 19 tuổi, tôi bị đưa lên giường Cố Thâm.
Gã đàn ông cấm dục nhiều năm lần đầu biết mùi đời. Quả nhiên ăn quen bén mùi, dây dưa với tôi suốt bốn năm trời.
Cố Thâm là người kiên định theo chủ nghĩa không kết hôn.
Hợp đồng giữa tôi và Cố gia ký mỗi năm một lần, mỗi lần một triệu.
Tôi ham tiền, anh ta ham sắc.
Tôi cứ nghĩ chúng tôi sẽ cứ thế tiếp tục.
Cho đến khi tôi nhìn thấy một tấm ảnh trong thư phòng.
Thiếu niên non nớt quỳ một chân, trịnh trọng đeo nhẫn kim cương cho cô gái.
Thì ra chủ nghĩa không kết hôn dù có kiên định đến mấy cũng sẽ bị phá vỡ vì cô gái mình thích.
Vậy nên, khi Cố gia một lần nữa tìm tôi để gia hạn hợp đồng, tôi đã từ chối.
Tôi ham tiền, tôi háo sắc, nhưng tôi không muốn làm người thứ ba.
—-
Cố Thâm là một kẻ kỳ lạ trong toàn bộ giới tinh hoa ở Bắc Kinh..
Gia thế hiển hách, năng lực xuất chúng, nhưng lại không gần nữ sắc.
Không chỉ không yêu đương, anh ta còn là một người kiên định theo chủ nghĩa không kết hôn.
Tin đồn trong giới cho rằng, đó là vì hồi nhỏ anh ta bị bảo mẫu ngược đãi.
Cộng thêm việc năm 15 tuổi bị con gái bảo mẫu cố ý dụ dỗ, nên anh ta cực kỳ căm ghét phụ nữ.
Cố gia ba đời độc đinh, chỉ có một người thừa kế này, nên họ lo sốt vó.
Sau đó có người đưa ra một ý kiến.
“Cái gì mà không gần nữ sắc, chẳng qua là chưa nếm mùi phụ nữ thôi, lần đầu biết mùi đời rồi sẽ biết phụ nữ tốt đến nhường nào.”
Cố gia bàn bạc một lượt, thấy đúng là vậy.
Theo tâm lý học mà nói, đây gọi là liệu pháp giải mẫn cảm, càng ghét thứ gì thì càng phải tiếp cận thứ đó.
Vì thế, họ đã tìm đến tôi.
Khi ấy, tôi vừa mới đậu đại học, vừa đi học vừa đi làm thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-lam-ke-thu-ba/chuong-1.html.]
Mỗi ngày gặm màn thầu uống nước lã, nghèo rớt mồng tơi.
Thế là họ nói với tôi, mỗi năm một triệu.
Tôi liền đồng ý ký hợp đồng ngay lập tức.
Cứ thế, tôi được tắm rửa sạch sẽ, tối đó liền bị đưa đến phòng Cố Thâm.
Tôi biết, Bắc Kinh có bao nhiêu cô gái xinh đẹp, tại sao Cố gia lại chỉ tìm đến tôi.
Bố anh ta nói: “Một đứa trẻ mồ côi, thiếu tiền, dễ kiểm soát, không dám gây chuyện.”
Mẹ anh ta nói: “Xinh đẹp, sinh viên đại học danh tiếng, ngoại hình và trí thông minh đều xứng với con trai tôi.”
Ông nội anh ta nói: “Con bé cần tiền để chữa bệnh cho chị gái đã từng chu cấp cho nó hồi cấp ba, có tình có nghĩa, là một cô gái tốt.”
Cứ thế, ba người nhất trí thông qua, tìm đến tôi, để tôi chữa bệnh không gần nữ sắc của Cố Thâm.
Còn tôi đồng ý, một là thiếu tiền, hai là đã nhìn thấy ảnh Cố Thâm.
Cố Thâm 20 tuổi, thanh thuần xinh đẹp, dù tính cách lạnh lùng nhưng lại đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Nếu là một ông già lụ khụ hơn sáu mươi tuổi, có lẽ tôi sẽ chần chừ.
Nhưng đó là Cố Thâm. Cố Thâm có tiền có nhan sắc, chúng tôi lên giường, chưa biết là ai đã lợi dụng ai.
Cứ thế, tôi bán mình với giá một triệu.
Từ đó tôi trở thành người phụ nữ duy nhất bên cạnh Cố Thâm, được Cố gia ngầm cho phép.
Quản gia và người làm của Cố gia đều xem tôi như Cố phu nhân.
Dù sao Cố Thâm không kết hôn, còn tôi đã ở bên anh ta suốt bốn năm, ai nhìn cũng thấy tôi giống một phu nhân chính thức.
Nhưng tôi biết, tôi không phải.
Vì thế khi nhìn thấy tấm ảnh trong thư phòng, tôi lại có cảm giác như trút được gánh nặng.
Cô gái trong ảnh mềm mại xinh đẹp, Cố Thâm non nớt trịnh trọng quỳ một chân trước mặt cô.
Tôi cũng không biết vì sao, vừa nhìn đã thấy chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay cô gái.
Thì ra lời đồn trên mạng không sai.
Trên đời này không có người theo chủ nghĩa không kết hôn thật sự, chỉ là vì chưa gặp được cô gái mình yêu thích.
Và bây giờ, Cố Thâm đã tìm được cô gái đó rồi.