Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 240
Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:39:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếu thư của Hoàng thượng nhanh công bố về việc con trai ruột của Ngụy Quốc Công thất lạc bên ngoài, nay tìm về.
Tin tức như một quả b.o.m tấn, tức khắc gây sóng gió to lớn triều đình. Các đại thần xì xào bàn tán, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc. Chẳng trách khi Ngụy Thư Minh hạ lệnh xử tử, Ngụy Quốc Công thêm lời nào, hóa là đứa con đ.á.n.h tráo .
Trương Thừa tướng tin càng kinh ngạc vô cùng, và Ngụy Quốc Công từ đến nay bất hòa, thường xuyên vì ý kiến trị quốc bất đồng mà tranh cãi gay gắt, trở thành thế lực đối địch triều đình.
Gần đây còn thường xuyên nhạo Ngụy Quốc Công gối con, về già chăm sóc, trong lời đầy vẻ châm chọc. hôm nay mới hiểu nụ như như khóe miệng Ngụy Quốc Công khi đó, hóa còn một đứa con trai, hơn nữa còn ngày nhận một đám đông , xem còn mang về ít cháu trai cháu gái. Giờ thì , sắp hưởng hết niềm vui sum vầy gia đình .
Ngược bản , tuy ba đứa con trai, nhưng đều đóng quân ở biên ải, tuy đều lấy vợ, nhưng đến nay vẫn sinh hạ một đứa con nào. So sánh với khác, bản dường như thua một cách triệt để trong phương diện , trong lòng khỏi dấy lên một cảm giác bất bình mạnh mẽ. Tuy nhiên, còn mơ hồ rằng, chuyện khiến càng sụp đổ hơn còn ở phía .
Ngay khi Trương Thừa tướng còn đang phiền muộn vì chuyện , triều đình truyền một tin tức – Hoàng thượng sắp ban hôn cho Nhiếp Chính Vương Tiêu Dật Thần và cháu gái Ngụy Quốc Công là Khương Thanh Mạn.
Trương Thừa tướng tin , như năm sấm sét đ.á.n.h đầu, suýt nữa vững. Hắn vẫn luôn gả con gái Trương Nhược Tuyết cho Tiêu Dật Thần, mượn cơ hội củng cố thế lực của , nay kế hoạch đổ bể. Hơn nữa ngờ Khương Thanh Mạn là cháu gái ruột của Ngụy Quốc Công, nàng và Tiêu Dật Thần một khi thành hôn, với sự thông tuệ và thủ đoạn của hai , nhất định sẽ trở thành kình địch của .
Trương Nhược Tuyết cũng tin , nàng trở về thừa tướng phủ, sắc mặt âm trầm đáng sợ. Nàng trong khuê phòng của , trong lòng hận ý cuộn trào.
“Khương Thanh Mạn, ngươi dám phá hỏng chuyện của , nhất định sẽ để ngươi sống yên! Dật Thần ca ca chỉ thể là phu quân của !” Nàng tức đến nghiến răng nghiến lợi, trong phòng lớn tiếng đập phá đồ đạc để trút giận. Những bình hoa, vật trang trí tinh xảo cơn thịnh nộ của nàng lượt rơi xuống đất, vỡ tan tành, nhưng điều vẫn thể làm nguôi ngọn lửa giận trong lòng nàng.
Trương Nhược Tuyết càng nghĩ càng tức, quyết định tìm phụ Trương Thừa tướng, bảo nghĩ cách vãn hồi tình thế.
Nàng chạy nhanh đến thư phòng Thừa tướng, thấy Trương Thừa tướng đang trầm tư, liền nhào lòng làm nũng : “Cha, rốt cuộc là chuyện gì , đây cha với Hoàng thượng , Hoàng thượng còn ban hôn cho Dật Thần ca ca và Khương Thanh Mạn ạ?”
Trương Thừa tướng cũng vẻ mặt đầy ngạc nhiên, mấy ngày triều đình khi nhắc đến chuyện , Hoàng thượng còn cần cân nhắc, nhưng chỉ mười ngày ngắn ngủi, Hoàng thượng đột nhiên đổi ý định chứ? Hắn quyết định tự cung hỏi cho rõ ràng.
Trương Thừa tướng đến hoàng cung, lúc Hoàng thượng đang ở Ngự thư phòng phê duyệt tấu chương. Thấy đến, Hoàng thượng mà vẫn hỏi: “Trương ái khanh, chuyện gì mà vội vàng như ?”
“Bẩm Hoàng thượng, tiểu nữ Nhược Tuyết và Tam Hoàng t.ử mới là lương phối, thần Hoàng thượng ban hôn cho Khương Thanh Mạn và Tam Hoàng tử, thần đặc biệt đến cầu chứng.” Trương Thừa tướng cung kính , nhưng trong giọng điệu khó giấu sự sốt ruột và vui.
“Trương ái khanh , con lớn cha , Dật Thần và Thanh Mạn lưỡng tình tương duyệt lâu, mấy ngày Dật Thần đích đến xin ban hôn, tuy Trẫm quý là thiên tử, đáng tiếc trong chuyện cũng theo ý kiến của thôi!” Hoàng thượng đặt bút chu sa xuống, thần sắc bình tĩnh .
“Cái ... Hoàng thượng, Khương Thanh Mạn căn bản xứng với Tam Hoàng tử!” Trương Thừa tướng nhịn , thực sự cam lòng cuộc hôn nhân kỳ công sắp đặt đổ bể như .
“Sao xứng chứ, Thanh Mạn là cháu gái ruột của Ngụy Quốc Công, phận cũng tôn quý, vả nàng cứu Dật Thần vài , còn cứu mạng Trẫm và Lục Hoàng tử, chỉ dựa những điều , nàng cũng xứng đáng.” Hoàng thượng khẽ nhíu mày, chút vui với lời của Trương Thừa tướng.
Trương Thừa tướng trong lòng dù bất mãn, nhưng cũng dám công khai phản bác Hoàng thượng, đành : “Hoàng thượng sở ngôn cực thị, chỉ là tiểu nữ đối với Tam Hoàng t.ử một lòng si tình, còn mong Hoàng thượng thể cân nhắc .”
Tiêu Dật Thần nghi hoặc nhận lấy, mở xem xét, lập tức kinh ngạc vô cùng. Bên trong ghi chép rõ ràng từng khoản hối lộ mà Trương Thừa tướng nhận trong những năm qua, từng điều luật mua bán quan chức, thậm chí còn cả sổ sách chi tiết về việc bí mật qua giao dịch với địch quốc.
Mỗi một khoản ghi chép đều tựa như một quả b.o.m hạng nặng, đủ sức khiến Trương Thừa tướng tan xương nát thịt.
“Thanh Mạn, sổ sách từ mà ?” Tiêu Dật Thần mừng rỡ hỏi.
Khương Thanh Mạn liền kể rành mạch chuyện đêm qua nàng một lẻn phủ Thừa tướng, chỉ giấu chuyện về gian.
Không nàng tin tưởng Tiêu Dật Thần, chỉ là lúc mà , chắc chắn còn liên quan đến thế của nàng và nhiều vấn đề khác. Nàng định tìm một thời điểm thích hợp để rõ với Dật Thần.
Khi Khương Thanh Mạn một đến phủ Thừa tướng để lấy những cuốn sổ sách , Tiêu Dật Thần bỗng chốc toát mồ hôi lạnh vì kinh hãi.
Y chút sốt ruột : “Thanh Mạn, nàng thoát bằng cách nào? Nàng thương chứ? Ngay cả cũng dám đảm bảo khi phủ Thừa tướng thể vẹn thoát !”
Khương Thanh Mạn vẻ mặt lo lắng của Tiêu Dật Thần, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm. Nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay Tiêu Dật Thần, an ủi: “Dật Thần, đừng lo lắng, vẫn đang bình an vô sự đó . Lúc đó may mắn, tuy giữa đường chút biến cố nhỏ, nhưng đều giải quyết một cách hữu kinh vô hiểm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-240.html.]
Tiêu Dật Thần xong, vẫn còn sợ hãi trong lòng. Y ôm chặt Khương Thanh Mạn lòng, : “Thanh Mạn, nàng quá mạo hiểm . Sau hành sự lỗ mãng như nữa, nếu nàng xảy chuyện gì, …” Giọng Tiêu Dật Thần khẽ run rẩy, toát nỗi sợ hãi tột độ.
Khương Thanh Mạn ngẩng đầu, đôi mắt thâm tình của Tiêu Dật Thần, nghiêm túc : “Dật Thần, lo lắng cho , nhưng chúng lật đổ Trương Thừa tướng thì chứng cứ xác thực. Lúc đó cơ hội ngàn vàng, thật sự bỏ lỡ. Hơn nữa, vẫn niềm tin thủ và khả năng ứng biến của .”
Tiêu Dật Thần thở dài bất lực, : “Ta nàng năng lực, nhưng đây dù cũng là chuyện liên quan đến tính mạng của nàng, làm thể lo lắng. Lần bất kể thế nào, nàng cũng bàn bạc với , chúng cùng nghĩ cách, ?”
Khương Thanh Mạn cam đoan sẽ bao giờ một mạo hiểm nữa, Tiêu Dật Thần mới buông nàng .
“Thanh Mạn, nàng thật sự lập đại công, đây chính là bằng chứng thép để lật đổ Trương Thừa tướng!” Tiêu Dật Thần sổ sách kích động , trong mắt tràn đầy sự khâm phục và tán thưởng dành cho Khương Thanh Mạn.
Khương Thanh Mạn khẽ , : “Lúc đó thấy Trương Thừa tướng quý trọng những cuốn sổ sách như , liền đoán chắc chắn điều mờ ám, ngờ thực sự ghi tội ác của y.”
Tiêu Dật Thần lật xem sổ sách, xem cau mày: “Nàng xem, trong ghi chép về việc giao dịch với Tây Định quốc, e rằng chiến sự biên giới cũng thoát khỏi liên quan đến y hoặc con trai y. Y vì tư lợi cá nhân, dám xem nhẹ sự an nguy của quốc gia, thật là tội ác tày trời!”
Khương Thanh Mạn gật đầu, thần sắc ngưng trọng : “Không sai, chúng nhanh chóng trình những cuốn sổ sách lên Hoàng thượng, đây đều là chứng cứ thực tế. Cần bắt giữ Trương Thừa tướng càng sớm càng , nếu còn sinh biến cố gì nữa.”
Hai tiếp tục nghiên cứu kỹ lưỡng cuốn sổ sách. Khương Thanh Mạn đột nhiên : “Dật Thần, Trương Thừa tướng phát hiện sổ sách mất, nhất định sẽ nghĩ cách để đoạt . Mà chắc chắn là đối tượng nghi ngờ đầu tiên của y, gần đây nhất định cẩn thận.” Khương Thanh Mạn .
Tiêu Dật Thần gật đầu đồng ý: “Không sai, Trương Thừa tướng nhanh sẽ nghi ngờ . Chuyện nên chậm trễ, chúng bây giờ lập tức cung diện thánh.”
Hai thu dọn sổ sách, mang theo vài tên ám vệ, nhân lúc đêm tối vội vã đến Hoàng cung. Tuy nhiên, họ rời khỏi Nhiếp Chính Vương phủ lâu, liền phát hiện phía hàng chục bóng lén lút bám theo.
“Thanh Mạn, theo dõi chúng . Xem Trương Thừa tướng bắt đầu hành động .” Tiêu Dật Thần thấp giọng .
Khương Thanh Mạn lạnh một tiếng: “Hừ, đến đúng lúc lắm. Cứ để bọn chúng , chúng dễ đối phó như .”
Tiêu Dật Thần và Khương Thanh Mạn cùng các ám vệ tiếp tục tiến lên, giả vờ như phát hiện kẻ theo dõi. Khi đến một con hẻm nhỏ hẹp, Tiêu Dật Thần đột nhiên dừng bước, phất tay một cái, các ám vệ nhanh chóng tản , bao vây những kẻ theo dõi.
“Các ngươi là ai? Vì theo dõi chúng ?” Tiêu Dật Thần quát lớn.
Tên hắc y nhân cầm đầu hình cao lớn, mặt một vết sẹo dữ tợn. Y cầm trường đao, lạnh lùng Tiêu Dật Thần, : “Nhiếp Chính Vương, nếu thức thời thì giao sổ sách , bằng , hôm nay chính là ngày c.h.ế.t của ngươi!”
Trong lòng Tiêu Dật Thần chấn động, những kẻ chắc chắn là do Trương Thừa tướng phái đến. Y hề sợ hãi trừng mắt tên hắc y nhân, quát: “Các ngươi to gan thật, dám làm càn địa bàn của bản vương! Trương Thừa tướng đây là công khai mưu phản ?”
Tên hắc y nhân lạnh một tiếng, : “Ít nhảm , hôm nay lấy sổ sách, chúng ai cũng đừng hòng rời !” Nói đoạn, y phất tay, đám hắc y nhân liền như thủy triều ập đến tấn công hai .
Tiêu Dật Thần và các ám vệ hề lùi bước, xông lên nghênh chiến với đám hắc y nhân, triển khai một cuộc c.h.é.m g.i.ế.c kịch liệt.
Khương Thanh Mạn cũng chịu yếu thế, nàng rút một cây nhuyễn tiên từ bên hông, gia nhập cuộc chiến.
Cả hai bên đều là cao thủ, thế lực ngang , khó phân thắng bại.
Nàng cứ đ.á.n.h thế là cách, thế là nàng nhân lúc đêm tối rải một ít độc phấn, nhanh những của Trương Thừa tướng liền tay chân mềm nhũn, ngay cả kiếm trong tay cũng cầm vững nữa.
Bọn họ kinh hoàng làn da thối rữa của , gần như sụp đổ gào thét, nhưng há miệng , độc phấn liền bay miệng, ngay lập tức thể phát tiếng, trở thành câm.
Khương Thanh Mạn nhanh chóng lấy một bình giải độc đưa cho Tiêu Dật Thần và các ám vệ của y, “Lập tức uống giải độc .”
“Hôm nay tạm tha cho các ngươi một mạng, nhưng võ công của các ngươi phế bỏ. Về với Trương Thừa tướng, cần y đến khiêu khích, ngày của y còn nhiều, cứ để y tự chuẩn quan tài !” Khương Thanh Mạn một cách chút khách khí.
Những ám vệ đó kinh hãi liệt tại chỗ, võ công của họ mất hết, da thịt thối rữa, vô cùng tuyệt vọng! Bọn họ chờ đợi Trương Thừa tướng phái đến tìm, phận tiếp theo của họ sẽ !