Không còn thương đau - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-10-25 12:08:43
Lượt xem: 727

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi vội vàng gật đầu, ánh mắt dịu dàng của cô , cảm thấy cô bạn vốn luôn vô tư lự , dường như trưởng thành chỉ một đêm.

Trên máy bay bay nước ngoài, đắp chăn cho Bà Tề đang ngủ say, rút phong thư dày cộp khỏi túi.

Mở mới thấy, đây... nét chữ của Phó Khiêm Nhiên.

Anh tuy là một kẻ lêu lổng, nhưng một nét chữ , rồng bay phượng múa, mạnh mẽ dứt khoát.

nét chữ trong phong thư nguệch ngoạc, giống như chữ của học sinh tiểu học, còn là một học sinh tiểu học yếu cơ...

Tôi cố gắng lắm mới hết từng chữ đó.

【Hoan Hoan, chợt nhớ , gần mười năm thư cho .】

【Nói thật mỉa mai, hồi bé xem phim cổ trang, luôn mơ ước khi lớn lên sẽ tự tay cho một bản hôn thư, vợ chồng kết tóc, bạc đầu giai lão. Thật bao, thật đáng mong chờ bao... Hoan Hoan, xin .】

【Tôi nghĩ, trong những ngày dài đằng đẵng qua, quên mất lời hứa thuở thiếu thời. Từ "yêu" thì dễ dàng, lời thề của tuổi trẻ cũng thiếu hai chữ "tình yêu", nhưng xin hãy tin, Phó Khiêm Nhiên năm mười lăm tuổi, là chân thành.】

【Trước đây luôn cảm thấy rằng, chúng nhất định sẽ đến với , vì , cần quan tâm đến những chi tiết nhỏ đó. Tôi yêu , là đủ ...】

【Cho nên, Hoan Hoan, xin . Xin của mười mấy năm về , và cũng xin ... chính bản năm mười lăm tuổi. Tôi nghĩ, cuối cùng sai lầm một cách khó tin. thật may mắn, cái ngày định mệnh chia ly đó, trong ngọn lửa bùng cháy dữ dội, tìm trái tim và dũng khí yêu của năm mười lăm tuổi.】

【Hoan Hoan, chúc hạnh phúc, chúc kiên cường, chúc ngẩng cao đầu, chúc —sẽ bao giờ gặp một yêu ngu xuẩn như nữa. Tạm biệt, Hoan Hoan.】

Ở giữa bức thư kẹp một bản chuyển nhượng cổ phần, ướt bởi những giọt nước mắt rơi xuống từ lúc nào.

Nhìn kỹ hơn mới nhận , đó là của Hứa Diệc Thừa gửi cho ...

Anh để lời nào, chỉ đơn giản là chuyển 70% cổ phần của cho .

Thực , thiếu tiền.

Những năm qua, lẽ tổn thương về mặt tình cảm, nhưng chỉ riêng tiền để cho cũng đủ để sống thuận buồm xuôi gió .

Chỉ là, cho, thì cứ nhận thôi. Dù thì đó cũng là những thứ bố để .

Tiểu Từ đúng, tiền mà kiếm thì là đồ ngu.

Tôi nhẹ nhàng dùng khăn giấy lau nước mắt mặt, đầu cửa sổ máy bay.

Ánh mặt trời xuyên qua biển mây cuồn cuộn, chiếu sáng rực rỡ khắp nơi.

Tôi xoa xoa n.g.ự.c , khẽ tựa Bà Tề.

Bà lão mơ màng, đưa tay vỗ nhẹ lưng , giống như đang dỗ dành một đứa trẻ ngủ.

Tôi chợt cảm thấy, như , thật sự .

Năm thứ ba ở Pháp, nghiệp thành công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-con-thuong-dau/chuong-10.html.]

Chị học cùng với rằng chị gặp một khách hàng cực kỳ khó chiều, là nước .

Tôi thấy hứng thú, xem thông tin khách hàng mà chị gửi qua điện thoại.

Một bức ảnh về chiếc váy cưới mà quá đỗi quen thuộc.

Phần n.g.ự.c một mảng lớn vết rượu vang, tà váy lấm tấm vết m.á.u màu nâu đen.

"Hứa, trả giá cao thế nào ? Đủ để làm thêm một trăm chiếc váy cưới như thế !"

" cần cái mới, chỉ yêu cầu phục chế! Nghe , hỏi khắp các nhà thiết kế cả nước họ , ai dám nhận..."

"Chị học cùng của tớ đích gặp vị khách hàng cách đây một tháng. Chị , kỳ lạ, hai vị khách hàng đó dường như đều chút tàn tật."

"Một thể chuyện, bàn tay cũng luôn run rẩy. Người , giữa ngày hè nóng bức quấn kín mít cả , chỉ để lộ đôi mắt. Chị , hình như chị thấy lờ mờ vết bỏng sẹo mắt đó..."

"Giàu như , chắc là nổi tiếng nhỉ? Hứa, quen họ ?"

Tôi nhẹ nhàng lắc đầu, mỉm mặt .

Tổn thương ngày xưa nuốt chửng linh hồn chỉnh của .

Khiến trở nên đau khổ, trở nên lo sợ mất.

Tôi ghét cuộc sống như , càng ghét những mang đến cuộc sống đó cho ...

, cũng đang học cách hàn gắn linh hồn khiếm khuyết của .

Giờ đây, sự nghiệp yêu thích, và cũng yêu thương .

Những sự đàn áp, sỉ nhục, thờ ơ và phản bội trong quá khứ.

Trong cuộc đời , chúng còn quan trọng nữa.

Tôi sẽ đầu , cũng còn oán hận.

Còn những khác khi nào mới thể buông bỏ.

Tôi , và điều đó chẳng còn liên quan gì đến nữa.

"Hứa, Bà Tề mang đồ ăn ngon đến cho cô ! Oa, bánh kem nhỏ kìa?"

Tôi đầu , thấy Bà Tề đang chống gậy.

đó, mỉm cầm một miếng bánh kem nhất, trực tiếp đưa về phía .

Tôi nghĩ, cuối cùng thì cũng là thiên vị .

Thật , thật .

Loading...