Giành tự tôn của một đàn ông.
Ánh mắt dừng khuôn mặt tràn đầy dã tâm của Lâm Vi Vi, cúi xuống xấp ảnh trong tay.
Nụ của Tô Cẩm trong ảnh, chói mắt đến đáng ghét.
Anh suýt nữa đồng ý.
đúng lúc , trong đầu bỗng hiện lên một gương mặt khác.
Ba năm , cổng trại trẻ mồ côi, cô gái mặc chiếc váy giặt bạc màu nắng, đôi mắt trong veo nhiễm chút bụi trần.
Cô : “Phó , em cần gì cả, em chỉ cần .”
Một con … thật sự thể hai bộ mặt ?
“Những thứ , cô lấy từ ?” – Phó Vân Thâm hỏi một câu quan trọng.
Ánh mắt Lâm Vi Vi khẽ lóe lên, cô :
“Chuyện đó cần . Anh chỉ cần … chúng đều là thật.”
Phó Vân Thâm thêm gì.
Anh cất tập ảnh và chiếc phong bì .
“Chuyện … sẽ suy nghĩ.” – Anh dậy – “Hôm nay đến đây thôi.”
Nói xong, xoay rời , hề đầu.
Lâm Vi Vi theo bóng lưng lạnh lùng của , nụ môi dần tắt.
Cô hiểu nổi – đến nước , còn do dự cái gì?
Chẳng lẽ… thật sự tình cảm với Tô Cẩm?
Không thể nào.
Một kiêu ngạo như Phó Vân Thâm, thể yêu một phụ nữ từng phản bội ?
Anh chỉ cần thêm thời gian để chấp nhận sự thật mà thôi.
Lâm Vi Vi nhấc ly rượu, uống cạn phần còn trong một ngụm.
Vị trí Phó phu nhân – cô nhất định .
Phó Vân Thâm về khách sạn, ném xuống sofa.
Anh bật đèn, để mặc bản chìm trong bóng tối.
Một một , những bức ảnh , cố tìm trong ánh mắt và nụ của Tô Cẩm một chút dấu hiệu giả tạo.
.
Trong ảnh, cô rạng rỡ, hết lòng, vô tư như thật sự đang hạnh phúc.
Đó là dáng vẻ sống động, rực rỡ mà từng thấy gương mặt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-con-no/9.html.]
Trước mặt , cô lúc nào cũng dịu dàng, yên tĩnh, thậm chí là… nhạt nhẽo.
Thì , những điều nhất của cô… đều dành cho đàn ông khác.
Trái tim như một bàn tay vô hình siết chặt, đau đến mức thể thở nổi.
Anh cầm lấy điện thoại, định gọi cho Tô Cẩm – chất vấn, chính miệng cô thừa nhận.
cuối cùng, vẫn bấm nút gọi.
Anh sợ.
Sợ câu trả lời mà nhất.
Ngay khi còn đang giằng xé trong đau khổ, điện thoại bỗng vang lên.
Là Trần Ngang.
“Phó tổng, chuyện ngài nhờ điều tra… kết quả.” – Giọng Trần Ngang mang theo một chút nặng nề.
“Nói.”
“Về chuyện cô Tô và tên Giang Xuyên … ảnh là thật, nhưng… sự thật vẻ giống như lời cô Lâm .”
7
“Khác thế nào?” – Tim Phó Vân Thâm như nghẹn nơi cổ họng.
“Phó tổng, chuyện phức tạp, gửi bộ email của ngài, ngài xem qua sẽ rõ.” – Giọng Trần Ngang thận trọng.
Phó Vân Thâm lập tức mở laptop, đăng nhập email.
Một email mã hóa yên trong hộp thư đến.
Anh nhấp , bên trong là một bản báo cáo điều tra chi tiết.
Báo cáo ghi bộ đầu đuôi câu chuyện giữa Tô Cẩm và Giang Xuyên hai năm .
Hóa , năm đó, bạn của Tô Cẩm từng Giang Xuyên – khi còn là một nghệ sĩ vô danh – lừa tình, lừa tiền, thậm chí vì mà phá thai, suýt trầm cảm dẫn đến tự tử.
Tô Cẩm vì đòi công bằng cho bạn, tự lập kế hoạch trả thù.
Cô giả vờ là một tiểu thư nhà giàu phóng khoáng, tiếp cận Giang Xuyên bằng tiền bạc và tài nguyên, dần dần khiến sập bẫy.
Những bức ảnh mật , đều là ảnh dàn dựng hoặc ghép từ nhiều góc, chỉ để làm bằng chứng lật đổ Giang Xuyên.
Còn cái gọi là hồ sơ phá thai… bịa đặt.
Lâm Vi Vi hối lộ bác sĩ phòng khám nơi Giang Xuyên từng đến, để dựng lên một bộ hồ sơ giả.
Cuối bản báo cáo, còn kèm theo một đoạn ghi âm.
Trong đó là lời thú tội của Giang Xuyên.