Không Còn Buồn Đau - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-17 10:15:35
Lượt xem: 2,841

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“T.ử Thanh, nhờ em mà giải quyết . Chị họ lo lắng mãi, giờ cô mới thể yên tâm.”

Tôi mỉm nhận lấy ly rượu đưa, nhưng uống: “Không gì to tát.”

Món ăn còn dọn , chúng gặp quen.

Khương Vân Vi bước từ ngoài cửa: “Tôi bảo giọng quen quen, Biên tổng, Anh Đại Dương, quả nhiên là hai .”

Hình như cô mới thấy , thu nụ : “Chị T.ử Thanh cũng ở đây ạ.”

sang Biên Hằng, giọng điệu làm nũng: “Biên tổng, bạn cho leo cây, ăn cùng ?”

Biên Hằng liếc , chút do dự.

Anh Đại Dương bất ngờ một cái.

“Biên tổng, giúp bóc cua nhé?”

“Chị T.ử Thanh, Biên tổng thường bóc cua cho chị ? Mỗi chúng ăn cua, chê quá ngốc, nên chỉ thể ăn phần bóc sẵn thôi.”

ngọt ngào, còn tưởng hai họ là một cặp.

Tôi quả thật từng đề nghị Biên Hằng làm việc , vì thấy bạn trai khác đều làm .

Chỉ là lúc đó Biên Hằng chê ấu trĩ: “Em làm.”

bạn trai và chồng của đều làm thế mà.”

“Tôi là hầu bảo mẫu của em? Em tay ?”

Khách hàng ở bàn bên cạnh sang, lúng túng cúi đầu xuống, dám nhắc nữa.

Tôi ngờ làm nhiều chuyện như cho Khương Vân Vi.

Khương Vân Vi định thêm thì Biên Hằng quát dừng .

Anh giải thích với : “Cô quen làm, chỉ thỉnh thoảng giúp thôi…”

Tôi ngẩng đầu, ăn : “Ồ, thế thì cứ giúp cô .”

Câu trả lời của khiến hài lòng, ngược còn làm sắc mặt trở nên tái mét, cuối cùng cũng bóc cua cho Khương Vân Vi nữa.

“Biên tổng…”

Giọng điệu : “Nhiều món thế , ăn món khác .”

Cuối tuần, bắt tàu cao tốc đến B-thị xem nhà.

Tôi ngoài sớm, Biên Hằng vẫn tỉnh.

Khi đến khu chung cư để xem nhà, nhận điện thoại của .

“Em đang ở ?”

Tôi trả lời trực tiếp, chỉ hỏi: “Có chuyện gì ?”

Biên Hằng dường như để tâm đến câu trả lời , hỏi nữa: “Em đang ở ?”

Tôi theo bản năng dối: “Đang làm thêm, chuyện gì ?”

Giọng Biên Hằng vẻ nghiến răng nghiến lợi: “Tôi đang ở lầu công ty em, hỏi , hôm nay công ty em ai làm thêm cả.”

Tôi dứt khoát im lặng, nhưng Biên Hằng cúp máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-con-buon-dau-uzrb/chuong-4.html.]

Thấy môi giới đến, ngắn gọn: “Tôi đang công tác ở B-thị, chuyện gì về .”

Nói xong cúp điện thoại.

Đây là câu thường dùng để qua loa với nhất, giờ đây cũng tự học .

Xem nhà thể ưng ý ngay lập tức, may mắn là tàu cao tốc đến B-thị chỉ mất hơn ba mươi phút, dự định tuần sẽ ghé một chuyến nữa.

Qua đêm ở B-thị, về đến nhà là trưa Chủ nhật.

Thật bất ngờ khi thấy Biên Hằng ở nhà.

“Sao em B-thị mà với ?”

Tôi bất lực: “Tôi là trưởng thành , công tác một ngày là về, cần chuyện đều báo cáo với chứ?”

“Em là phụ nữ, một ngoài an .”

Một tháng , Biên Hằng công tác nước ngoài.

Một buổi tối, tiếng sột soạt trong giấc ngủ làm cho tỉnh giấc.

Đi phòng khách mới nhận đang mở khóa bằng mật mã.

Tôi sợ hãi vội vàng gọi bảo vệ.

Trong lúc chờ bảo vệ, gọi điện cho Biên Hằng.

Đến cuộc thứ ba mới bắt máy.

Giọng Biên Hằng mang theo chút bực bội từ bên truyền đến: “Tôi đang làm việc, chuyện gì?”

Tay run rẩy.

“Biên Hằng, hình như đang mở khóa.”

“Em gọi bảo vệ, đang ở nước ngoài, em gọi cho thì ích gì?”

Tiếng nhấn mật mã đột nhiên dừng , càng thêm sợ hãi, ôm miệng nấc lên.

“Biên Hằng, một sợ lắm.”

Anh mất kiên nhẫn: “Anh cách nào? Em thời gian lóc với thì tìm bảo vệ ?”

Nếu lúc đó thể quan tâm như , lẽ hạnh phúc đến phát .

bây giờ, chỉ thấy nực .

lúc , điện thoại của Biên Hằng reo lên.

“Biên tổng, sốt, khó chịu quá, thể đến một chuyến ?”

Anh chút do dự.

Tôi xua tay: “Anh , sốt thì đúng là khó chịu thật.”

Trên mặt lộ vẻ hối : “Anh xin , T.ử Thanh, lúc em ốm, …”

Tôi để hết, chỉ nhẹ nhàng bảo: “Mau .”

Tôi thực sự thấy vẻ do dự của nữa.

Anh vội vàng nắm lấy cánh tay , một chút, ngón tay nắm hờ trong khí.

Trước khi , vội vàng một câu: “Tối sẽ về ăn cơm.”

Loading...