Sắc mặt Hoắc Triển Bằng lập tức trầm xuống, giọng lạnh như băng.
"Tống Giai Lam, cô bây giờ chỉ là tùy viên của , ai cho cô cái quyền chỉ trỏ đời tư của ?"
"Huống hồ ngay từ hồi cấp ba với cô , chỉ yêu Mỹ Linh, đời cũng chỉ cưới một cô ."
"Đừng là bốn năm, cho dù là sáu năm, mười năm, chỉ cần nhận phê duyệt kết hôn, sẽ vẫn tiếp tục nộp đơn, cho đến khi và Mỹ Linh kết hôn mới thôi!"
Mặt Tống Giai Lam trắng bệch, lảo đảo lùi vài bước, giọng cô run rẩy:
"Được, xem em đau lòng vì thương là em tự đa tình !"
Nói xong, cô đỏ hoe mắt chạy vụt ngoài.
Hoắc Triển Bằng cúi đầu Ôn Mỹ Linh trong lòng, đổi sang một vẻ mặt đong đầy nhu tình.
"Mỹ Linh, em đừng để tâm đến lời cô , chỉ yêu em, tuyệt đối sẽ giống như cô mà từ bỏ việc cưới em ."
Ôn Mỹ Linh nhân cơ hội thoát khỏi vòng tay .
Cô cúi đầu xuống cổ tay .
Có một vòng hằn đỏ hiện rõ mồn một.
Có lẽ chính bản Hoắc Triển Bằng cũng ý thức , khi miệng những lời lạnh lùng tàn nhẫn với Tống Giai Lam, bàn tay đang nắm lấy cô vô thức siết chặt.
Mà đây, thể nâng niu cô trong lòng bàn tay, từng để cô chịu một chút tổn thương nào, dù chỉ là một vết hằn đỏ.
Hốc mắt bất giác cay xè, cô cố gắng để giọng của lộ vẻ bất thường.
"Tống Giai Lam là tùy viên của , chuyện từ bao giờ ?"
Vẻ mặt Hoắc Triển Bằng cứng đờ, nhưng nhanh dùng giọng điệu vô cùng chán ghét :
"Tháng , chuyện tuyển chọn tùy viên để ý, ngờ trong đội chọn trúng cô . Anh cũng thể vô cớ điều chuyển cô , làm sẽ khiến các binh lính khác hoang mang."
Ôn Mỹ Linh lời dối vụng về , khóe miệng khẽ nhếch lên.
Hoắc Triển Bằng nay luôn yêu cầu nghiêm ngặt về việc dùng , huống chi là tùy viên - vị trí gần như theo bên cạnh suốt 24 giờ.
Không cái gật đầu của , đơn vị thể nào tự ý quyết định nhân sự .
Nhận sự im lặng của cô, Hoắc Triển Bằng vội vàng cam đoan:
" em yên tâm, chỉ cần cô phạm , sẽ lập tức điều chuyển cô ngay, để cô biến mất . Từ hồi cấp ba đến giờ, thực sự phiền cô c.h.ế.t ."
Nghe những lời dối nối tiếp của , trái tim Ôn Mỹ Linh như ngâm trong nước đá, lạnh thấu xương.
Nực làm .
Miệng thì chỉ yêu cô, kết hôn với cô, nhưng hết đến khác sửa đổi phê duyệt kết hôn.
Miệng thì phiền Tống Giai Lam c.h.ế.t , nhưng tìm cách giữ cô ở bên cạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/khong-con-buon-dau-tlax/chuong-3.html.]
Bầu khí trong phòng bệnh khiến Ôn Mỹ Linh cảm thấy ngạt thở.
"Mấy ngày em việc, nhờ y tá chăm sóc nhé."
Cô sợ nếu còn ở thêm nữa sẽ thở nổi.
Nói xong, Ôn Mỹ Linh vội vã rời khỏi phòng bệnh, mặc kệ vẻ hụt hẫng thấy rõ của đàn ông.
Về đến nhà, đóng cửa phòng ngủ , cô mới trút bỏ bộ sức lực, để mặc cơ thể từ từ trượt xuống đất.
"Cạch" một tiếng, một tấm ảnh từ trong túi rơi .
Hình ảnh cô và Hoắc Triển Bằng mặc đồng phục cấp ba, gốc cây long não hiện mắt cô.
Đây là bức ảnh chụp ngày họ thi đại học xong.
Ôn Mỹ Linh vẫn còn nhớ, thiếu niên mười tám tuổi nắm tay cô, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết tràn ngập hình bóng của cô.
"Mỹ Linh, chúng ở bên cả đời, mãi mãi xa rời!"
bây giờ, trong tim phụ nữ khác.
Cô cũng sắp gả đến Nam Thành cách xa ngàn dặm, sẽ bao giờ trở nữa.
Ôn Mỹ Linh dậy, bắt đầu dọn dẹp tất cả những món đồ liên quan đến Hoắc Triển Bằng.
Thú bông tặng cô năm 3 tuổi, búp bê đất sét tự tay nặn cho cô năm 9 tuổi, bức thư tình đầu tiên khi chính thức tỏ tình năm 16 tuổi, nhẫn đôi tặng năm 18 tuổi...
Hoắc Triển Bằng chiếm trọn thời gian từ khi cô sinh đến nay, ký ức giữa họ dường như vứt thế nào cũng hết sạch .
Ôn Mỹ Linh dừng tay, ngoài tìm môi giới nhà đất để bán nhà.
Đã vứt sạch , thì bỏ tất cả chúng ở đây.
Mấy ngày tiếp theo, cô luôn bận rộn xử lý các thủ tục bán nhà.
Hình bóng Hoắc Triển Bằng dường như đang dần dần nhổ bỏ khỏi tâm trí cô.
Cô còn giống như những ngày cuồng nhiệt yêu đương , suốt ngày ở cửa mong chờ bóng dáng đàn ông nữa.
Đối với những tin nhắn nhờ chuyển lời, cô cũng chỉ trả lời qua loa.
Hôm nay, khi làm xong thủ tục bán nhà, cô nhận điện thoại của Hoắc Triển Bằng gọi tới.
"Mỹ Linh, em đang ở ? Hôm nay xuất viện , chuẩn cho em một bất ngờ ."
Ôn Mỹ Linh mím môi, lập tức bảo đến nhà tìm cô.
Tình nghĩa hơn hai mươi năm, cũng nên một sự kết thúc chính thức.
Rất nhanh, Hoắc Triển Bằng liền chạy tới.
Vừa thấy cô, liền dùng vải bịt mắt cô đưa lên xe Jeep, là để giữ cảm giác bất ngờ.