Hơn một tháng nay, dắt Nại Nại nhiều nơi.
Nhận thức của một đứa trẻ về thế giới , ban đầu đều đến từ cha .
Một từng thấy núi sông hùng vĩ sẽ vì một đụn cát nhỏ mà kinh ngạc.
Tôi hy vọng con thể thấy nhiều cảnh khác , gặp gỡ nhiều khác , đủ vốn liếng trải nghiệm để đối mặt với từng lựa chọn trong tương lai.
Khi Tống Ký Thanh gọi điện đến, đang cùng Nại Nại dạo tại một trấn cổ phương Nam.
“Anh trai em ký tên , đơn ly hôn nộp lên.”
“Anh đưa điều tra, là ba dàn xếp mới bảo lãnh ngoài. Người của hội đồng quản trị kiên quyết phản đối nắm quyền, sắp tới công ty sẽ do ba tiếp quản , hoặc do em đại diện quản lý.”
“Kết cục của Ôn Uyển lắm. Cô liên lạc với em, gã họ của cô trong cơn đường cùng đ.â.m cô mấy nhát lấy hết đồ quý giá định bỏ trốn. May mà cảnh sát bắt giữ kịp thời, đứa trẻ giữ , cũng mãi tỉnh, lẽ sẽ bao giờ tỉnh nữa.”
Tôi hờ hững đáp vài câu.
Làm sai chuyện thì luôn trả giá thôi.
Ngày kết thúc thời gian hòa giải, đưa Nại Nại về Hải Thành.
Vốn định buổi chiều sẽ đến Cục Dân chính, nhưng mãi liên lạc với Lương Duật Từ.
Tôi để Nại Nại nhà cũ, một về căn nhà .
Mọi bày biện trong nhà vẫn hề đổi.
Lương Duật Từ bệ rạc đất, gạt tàn đầy ắp đầu t.h.u.ố.c lá.
Nghe thấy tiếng động, chậm chạp đầu , hốc mắt dần đỏ hoe.
Trên màn hình đang phát đoạn phim cảnh đám cưới của chúng , bàn đặt cuốn album ghi quá trình trưởng thành của Nại Nại.
Giọng Lương Duật Từ khàn đặc: “Trước lễ cưới lo lắng đến mức trắng đêm ngủ. Anh nghĩ rằng, cuối cùng cũng cưới thương nhất, thầm thề rằng cả đời sẽ để em chịu ủy khuất, mãi mãi để em hối hận vì gả cho .”
“ làm nhiều chuyện sai trái, khiến em đau lòng đến cực hạn, cũng bỏ lỡ quá nhiều sự trưởng thành của Nại Nại...”
Lương Duật Từ cúi đầu, kéo tay áo lên, đó hiện mấy vết rạch đáng sợ.
“Lúc đó em đau ?”
“Đau, nhưng lành lâu , cần làm thế .”
Tôi để lộ vết sẹo lành lặn từ lâu cổ tay .
Lương Duật Từ đưa tay chạm , khựng giữa trung.
Lần tranh cãi cuối cùng của chúng .
Tôi dùng tất cả những lời lẽ độc địa nhất để nguyền rủa Ôn Uyển và Lương Duật Từ, liên tục nhắc về đứa trẻ kịp chào đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khong-can-mot-cay-dai-thu-muc-rong/chuong-6.html.]
Lương Duật Từ mang theo men, từ im lặng ban đầu đến lúc sụp đổ gào thét.
“Đã một đứa trẻ trói buộc còn đủ ?”
“Đó chỉ là một bào t.h.a.i hình thành, cô luyến tiếc nó như cùng đứa trẻ đó luôn ?”
“Chuyện của Ôn Uyển sẽ xử lý, cô quậy đủ thì nghỉ , Nại Nại cần một giống như kẻ điên.”
Anh sập cửa bỏ , ngây dại đất.
Rất lâu , như điều khiển mà cầm lấy mảnh sành đất.
Máu tươi chảy dọc theo cổ tay, nhưng thấy đau.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại riêng của Nại Nại vang lên.
Khuôn mặt bụ bẫm choán hết màn hình: “Mẹ ơi, bao giờ mới đến đón con ạ?”
Tôi bừng tỉnh, thậm chí căm ghét chính vì một đàn ông mà biến thành bộ dạng .
Điểm cuối của tình yêu là gì?
Là dùng lời ác độc hướng về , là xé rách mặt, là phỉ báng, là dùng những từ ngữ khó nhất để mắng nhiếc từng yêu nhất.
Là thấu mặt ích kỷ nhất của lòng , là xóa sạch tình cảm và sự hy sinh.
Tắt video, bình tĩnh tự sát trùng băng bó cho , ngay đêm đó tìm luật sư soạn đơn ly hôn.
Vì rõ Lương Duật Từ khi uống say sẽ mất trí nhớ tạm thời, nên giữ đoạn phim giám sát đó.
Tôi từng chữ một: “Anh giống kẻ điên, nhưng từng nghĩ rằng biến thành bộ dạng đó đều là vì .”
“Anh cảm thấy đủ yêu , nên thể bao dung cho việc ngoại tình. Anh cảm thấy nỡ để Nại Nại thành một đứa trẻ cha. Anh cảm thấy lưng còn một ai, ngoài nơi thì còn nhà để về, nên mới tùy ý làm bậy, khẳng định rằng sẽ rời .”
“Còn đứa trẻ của và Ôn Uyển, dựa cái gì mà chấp nhận? Nói thẳng , nó chỉ là một đứa con hoang mà thôi, lòng đến mức nuôi dưỡng sản vật từ việc ngoại tình trong hôn nhân của .”
Lương Duật Từ sụp đổ ôm lấy mặt, run rẩy.
“Hôm đó uống quá nhiều, yêu em mà Vãn Chi, nỡ em như chứ...”
“Là của , đều là của ...”
“Chúng nên như thế , từng nghĩ sẽ rời xa em...”
Là do mất kiểm soát cảm xúc mà những lời trái lòng.
Hay là mượn rượu để sự thật trong lòng, đều còn quan trọng nữa .
Hồi lâu , Lương Duật Từ lảo đảo dậy, nặn một nụ .
“Nên đến Cục Dân chính nhỉ, em đợi một chút, bộ quần áo.”
Suốt quãng đường cả hai với câu nào.