Khiếp sợ! Học thần lạnh lùng là nữ sinh! - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:00:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Muốn cắt kiểu gì?” Minh Phàm bắt đầu thấy tự nhiên.

“Kiểu nào cũng .” Phó Thanh Lan lạnh nhạt đáp.

“Vậy , sẽ tự xử lý. Có cần bảo đây thử ? Tôi thấy hình như bà sang khu nghỉ.”

“Không cần.” Phó Thanh Lan liếc một cái, chỉ cảm thấy thợ cắt tóc nhiều.

Ở thị trấn Sa Oa, nếu chú Từ cô định cắt tóc, chắc chắn sẽ lao tới ngăn ngay. Dù việc ông nhớ thương mái tóc cô cũng chuyện ngày một ngày hai.

Nhìn trong gương những lọn tóc dài rơi xuống từng chút một, ánh mắt Phó Thanh Lan khẽ động, như thoáng lóe sáng.

“Có thể phiền gửi tóc của cho khác ?”

Sao Sáng

Động tác của Minh Phàm khựng một chút, nhưng đối với yêu cầu kỳ lạ , cũng hỏi nhiều. Chỉ : “Được, lát nữa đưa địa chỉ cho . Tôi làm xong sẽ gửi giúp .”

“Cảm ơn.” Giọng Phó Thanh Lan mềm xuống nhẹ.

Như … chắc chú Từ sẽ vui lắm đây?

Bị gia đình nữ sinh làm ầm ĩ đến phát bực, Bạch Tố Băng cũng mất kiên nhẫn chờ thêm nữa. Bà chỉ một tiếng với quầy lễ tân tự rời . Đến khi Minh Phàm dẫn Phó Thanh Lan cắt thành kiểu tóc ngắn bước thì khu nghỉ chẳng còn bóng dáng Bạch Tố Băng.

“Tiểu Lý, chị Bạch ?”

“Ông chủ, chị Bạch . Chị để bạn nhỏ ở đây chờ tài xế đến đón.” Cô lễ tân trả lời, ánh mắt cứ chằm chằm Phó Thanh Lan dứt.

Kiểu tóc ngắn cắt theo phong cách “nam sinh” làm lộ ngũ quan hết sức đẽ, sắc lạnh. Thiếu niên diện mạo lạnh nhạt, ánh mắt cũng , nhưng đến mức khác thường.

thật. Tuy để kiểu tóc nam, còn ngắn đến mức đặc biệt, nhưng chính sự ngắn gọn đó càng khiến “ nhóc” mang theo nét thiên về nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khiep-so-hoc-than-lanh-lung-la-nu-sinh/chuong-5.html.]

Cậu giống như hồ ly đực trong truyện cổ, còn nhỏ tuổi mà đến khó tin.

Tiểu Lý lén liếc qua n.g.ự.c Phó Thanh Lan. Chỗ đó phẳng lì, hề chút d.a.o động.

“Phó thiếu, để đưa về.” Minh Phàm ái ngại thiếu niên bên cạnh. Rõ ràng cả cô độc nhưng cứng cỏi vô cùng.

“Không cần, cảm ơn.”

Phó Thanh Lan xong định nhấc chân rời nhưng Minh Phàm chặn .

“Nếu tiếp xúc với lạ thì để đưa về. Tôi từng qua nhà làm tóc cho chị Bạch , đường đó quen.”

“Không cần, cảm ơn.” Phó Thanh Lan từ chối nữa, nhưng giải thích thêm: “Tôi định mua ít tài liệu sách.”

Tiểu Lý bóng Phó Thanh Lan xa, hồn mà vẫn ngơ ngác, hỏi ông chủ: “Ông chủ, một như chứ ạ?”

cũng từng xem tin tức về nhà họ Phó các kênh giải trí. Vị tiểu thiếu gia mới tìm thấy chắc chắn gia đình cưng chiều hết mực.

Minh Phàm thu ánh mắt , chính cũng nên trả lời thế nào cho cô gái.

Thiếu niên trong n.g.ự.c chí lớn, thể vì chút khó mà e sợ thu .

Rời khỏi tiệm tóc, suốt dọc đường Phó Thanh Lan thu hút bao ánh mắt kinh diễm. Cô để tâm, chỉ dựa theo bảng chỉ dẫn mà . Không bao lâu tìm nơi cần đến - thư viện thành phố.

Sắp khai giảng lớp 12 . Cô tranh thủ thời gian học tập cho .

Sợ ba nghĩ là tìm thấy , Phó Thanh Lan gửi một tin nhắn cho Bạch Tố Băng. Chiếc điện thoại là do Bạch Tố Băng đưa cho cô ngay ngày cô tới thành phố Nam. Cô dùng còn quen, chỉ nhắn tin, còn WeChat thì vẫn đang loay hoay tìm hiểu.

Bạch Tố Băng trả lời. Phó Thanh Lan cũng xem điện thoại nữa. Đọc xong sách tạp chí ở thư viện, cô thẳng đến khu tài liệu, tìm sách tham khảo của lớp 12, chọn mấy cuốn tìm một chỗ còn trống. Lúc ngẩng lên đồng hồ hơn bốn giờ. Mãi đến khi Bạch Tố Băng gọi điện tới, cô mới giật nhận khuya.

Loading...