Khiếp sợ! Học thần lạnh lùng là nữ sinh! - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:58:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe phóng nhanh, giống như lúc nó lao đến thị trấn nhỏ .

Chỉ còn làn khói trắng kịp tan.

Lý Dao cúi đầu chiếc cặp trong lòng. Chiếc cặp màu hồng nhạt ... lẽ là thứ duy nhất còn gắn kết cô với bà thế gian .

Thời gian gần đây, giới thượng lưu thành phố Nam đều bàn tán một chuyện, thiếu gia nhà họ Phó, mất tích nhiều năm, cuối cùng cũng tìm thấy.

Nghe một bà cụ ở vùng xa xôi nuôi lớn. Sau khi tìm , lập tức bỏ nuôi dưỡng mà theo Phó Đình Quân trở về nhà họ Phó.

quá lạnh lùng, Phó Đình Quân hủy luôn buổi tiệc chào mừng vốn chuẩn từ .

cho dù như , sự tò mò của các phu nhân rảnh rỗi về thiếu gia vẫn hề giảm xuống.

Không còn cách nào khác.

Nhà họ Phó một “Nhân gian quế ngọc” Phó Thanh Hiên, trai đến mức gần như thực. Chính vì , đều tò mò em trai của một nửa nhan sắc của , và các nhóm đặt cược trong giới thượng lưu một nữa sôi nổi.

Tề Hồng Khắc liếc nam sinh bên cạnh đang cúi đầu làm bài, giọng lười biếng hỏi: “Lão Kỷ, vụ cá cược tham gia ?”

Kỷ Hoài Chi ngẩng đầu khỏi đống bài thi, khóe mắt còn đỏ như ngủ đủ. Anh liếc mái tóc nhuộm xanh lam của Tề Hồng Khắc, giọng nhàn nhạt: “Tôi hứng thú với cá cược. khá để tâm phản ứng của giáo viên chủ nhiệm khi thấy cái đầu của đấy.”

“Còn khai giảng mà! Đợi ngày khai giảng nhuộm .” Tề Hồng Khắc cợt nhả.

Tư Đồ Không xem tin nhắn gửi khó chịu tắt điện thoại. Ngẩng đầu thấy gương mặt tươi của Tề Hồng Khắc, nhếch môi châm chọc: “Tiểu Hồng ... gọi là Tiểu Lam mới đúng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khiep-so-hoc-than-lanh-lung-la-nu-sinh/chuong-3.html.]

Sao Sáng

Tề Hồng Khắc đẩy nhẹ Tư Đồ Không một cái chửi: “Cút !”

“Đừng làm bài nữa. Tụi chạy một vòng cho tỉnh .” Tư Đồ Không đề nghị.

Tề Hồng Khắc lập tức gật đầu lia lịa, tán thành ngay: “Được, , cái nè! Lão Kỷ, thôi, còn mười ngày nữa mới thi đấu học thuật mà. Với cái đầu thông minh của thì sợ.”

Kỷ Hoài Chi gập tập bài thi , liếc Tề Hồng Khắc trêu: “Không ngờ Tiểu Hồng cũng dùng thành ngữ bốn chữ. Giỏi thật đấy, bội phục bội phục!”

“Đi c.h.ế.t !” Tề Hồng Khắc lao lên định quàng cổ , ai ngờ Kỷ Hoài Chi chỉ nghiêng né gọn.

Tư Đồ Không hai đứa giỡn phía , khẽ lắc đầu. Đến bao giờ Tề Hồng Khắc mới chịu lớn đây? chuyện... rõ ràng Kỷ Hoài Chi đang cố ý chọc tức chẳng gì.

Từ nhà Kỷ Hoài Chi ngang qua trung tâm thành phố, nơi phồn hoa bậc nhất thành phố Nam. Kỷ Hoài Chi đầu cửa sổ. Cách đó xa là công ty của nhà , tương lai cũng sẽ làm trong những tòa văn phòng .

Đi ngang một tiệm làm tóc quen thuộc, Kỷ Hoài Chi thoáng thấy Bạch Tố Băng đang dắt một cô gái cao gầy bước . Bóng lưng đó kiêu ngạo cứng cỏi.

Nhớ mấy tin đồn gần đây, bỗng thấy hứng thú, sang hỏi Tề Hồng Khắc: “Tiểu Hồng, tại nhà họ Phó đón đứa nhỏ đó về ?”

“Đón cái gì mà đón! Mẹ đây họ cố tình vứt nó . Nghe là do mệnh của nó khắc với bát tự của Phó Đình Quân, sợ ảnh hưởng vận thế làm ăn gì đó... chung là mấy chuyện mê tín phong kiến.”

Tư Đồ Không ghế phụ cũng đầu góp chuyện: “Tôi đồn khác nè. Hình như thời gian Phó Thanh Hiên vì thất tình mà nhảy lầu, bây giờ vẫn tỉnh. Nhà họ Phó sợ nối nghiệp nên mới tìm đứa nhỏ về.”

Tề Hồng Khắc lắc đầu, tỏ vẻ quan tâm: “Thôi, bất kể thế nào thì thằng nhóc đó cũng tội thật. Không thì bỏ là bỏ. Giờ cần thì kéo nó về. Không thằng bé nghĩ nữa. Chứ nếu là , đ.á.n.h c.h.ế.t cũng về!”

Tư Đồ Không bật , châm chọc: “Cũng khi... nó trúng gia sản nhà họ Phó.”

Loading...