Khi Tôi Chọn Im Lặng, Cả Nhà Đều Hoảng Loạn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-22 14:25:25
Lượt xem: 688

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày diễn buổi chia sẻ, hội trường chật kín , hầu hết là những trải nghiệm tương tự , và cả gia đình họ.

 

Tôi sân khấu, hít một thật sâu.

 

Tôi thấy gia đình khán đài, họ đang mỉm với , đang ban cho dũng khí.

 

Tôi bắt đầu kể câu chuyện của , giọng nhẹ, nhưng đều lắng chăm chú.

 

Tôi kể về cái đêm mưa đó, kể về nỗi sợ hãi khi mất giọng, kể về tình yêu của gia đình đôi khi thể biến thành gông xiềng, kể về việc tìm thấy chính trong tĩnh lặng.

 

Dưới khán đài rơi nước mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y bên cạnh.

 

Tôi , họ đều đang trải qua những giông bão của riêng , đều đang tìm kiếm lối thoát.

 

Sau khi buổi chia sẻ kết thúc, một cô gái đến tìm , cô bé cô bé cũng từng trải qua một tai nạn giao thông, từ đó về thể xe nữa.

 

Tôi hỏi cô bé: "Bây giờ thì ?"

 

Cô bé : "Nghe câu chuyện của chị, em thử xe một ."

 

Tôi : "Từ từ thôi, đừng vội vàng. Hãy nhớ, sự chữa lành ở tốc độ, mà ở mỗi bước đều là lựa chọn của chính ."

 

Cô bé và gật đầu, đột nhiên hiểu , hóa trải nghiệm của chỉ chữa lành cho bản , mà còn giúp đỡ khác tìm thấy dũng khí đối mặt với nỗi đau.

 

Tối hôm đó, cả nhà cùng ăn cơm, ăn mừng buổi chia sẻ thành công.

 

Trên bàn ăn, chúng trò chuyện về những đổi của mỗi , học cách buông tay, chị gái chị còn tự trách nữa, bỏ thuốc lá.

 

Tôi : "Thực đổi lớn nhất, là con chuyện , mà là con học cách lắng , học cách cảm nhận, học cách chuyện với chính ."

 

A Hạo nâng ly: "Vì sự trưởng thành của mỗi chúng ."

 

Chúng đều .

 

Bữa ăn còn ai hỏi chuyển về nữa, bởi vì họ em tìm thấy nhịp điệu của riêng .

 

Dù sống ở , gia đình vĩnh viễn là bến đỗ của .

 

Sau bữa cơm, chúng trong sân ngắm trăng, bầu trời đêm, lấp lánh.

 

Tôi nhẹ nhàng : "Cảm ơn ."

 

Mẹ hỏi: "Cảm ơn gì?"

 

Tôi : "Cảm ơn tình yêu của , dù tình yêu đó từng khiến con nghẹt thở, nhưng chính vì tình yêu , con mới dũng khí từng bước bước ."

 

Khóe mắt đỏ hoe, chị gái nắm lấy tay , lau khóe mắt.

 

Ngày tháng tiếp tục trôi , bắt đầu nhận một triển lãm tranh và buổi chia sẻ, đôi khi ở địa phương, đôi khi cần xa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khi-toi-chon-im-lang-ca-nha-deu-hoang-loan/chuong-6.html.]

Mỗi ngoài, đều giúp sắp xếp hành lý, nhưng bà còn lo lắng như .

 

Mẹ học cách : "Chú ý an ." Rồi mỉm tiễn .

 

Chị gái và A Hạo con, là một bé gái, thích khúc khích trong vòng tay .

 

Tôi dạy cô bé vẽ, cô bé dùng giọng non nớt hỏi: "Dì ơi, tại đôi khi dì chuyện ạ?"

 

Tôi : "Bởi vì dì đang lắng tiếng gió."

 

Cô bé nghiêng đầu: "Gió tiếng động ạ?"

 

Tôi gật đầu: "Có chứ, chỉ tiếng gió, mà còn tiếng hoa nở, tiếng lá cây, và cả tiếng lòng của con nữa."

 

Cô bé nửa hiểu nửa , nhưng nhanh chơi.

 

Tóc bạc nhiều, nhưng tinh thần hơn .

 

Cậu : "Bởi vì cần lo lắng cho con nữa."

 

Tôi hỏi: "Thật sự lo lắng nữa ?"

 

Cậu : "Lo lắng thì chắc chắn vẫn sẽ , nhưng tin con đủ mạnh mẽ, thể tự chăm sóc cho bản ."

 

Tôi tựa vai , cảm thấy mũi cay cay.

 

Hóa trưởng thành để khác lo lắng, mà là biến sự lo lắng thành niềm tin.

 

Mùa đông đến, Bắc Thành đổ tuyết.

 

Tôi quấn khăn quàng cổ ngoài, là cái khăn chị gái mới đan, bây giờ chị đan áo len , chị đan cho cả nhà mỗi một cái.

 

Tôi đang chuẩn triển lãm tranh mới ở phòng vẽ, chủ đề là "Bốn Mùa", vẽ hoa nở mùa xuân, nắng hạ chói chang, lá rơi mùa thu và tuyết bay mùa đông.

 

Trong mỗi bức tranh đều ẩn chứa một bóng dáng nhỏ bé, lúc , lúc , lúc , lúc im lặng.

 

Đó là em ở những giai đoạn khác .

 

Cô giáo : "Phong cách vẽ của em đổi."

 

Em hỏi: "Thay đổi ở ạ?"

 

: "Thêm nhiều màu sắc ấm áp hơn."

 

, giống như cuộc sống của em, còn một màu đen trắng, mà thêm nhiều màu sắc hơn, sự quan tâm của gia đình, sự sẻ chia của bạn bè, lòng của lạ và cả sự kỳ vọng tương lai.

 

Giọng của em, trong vô thức trở nên ngày càng trong trẻo, nhưng em vẫn duy trì sự im lặng đúng lúc, bởi vì em , ngoài ngôn ngữ, còn nhiều cách biểu đạt khác. 

 

Và im lặng, là một trong những cách mạnh mẽ nhất.

 

Loading...