“An Nhan, giúp cô thăm dò vài , bên Dạ Tiêu...” Sau khi dừng , Vương Chính Văn tiếp tục , “Hiện tại, ấn tượng của về cô vẫn tệ.”
“Mấy , nhắc đến tên cô, lập tức cắt ngang lời . Coi như, coi như nhắc đến cô nữa.”
Nói , sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Tình hình hiện tại, thật sự gay go.
Nếu nghĩ cách đổi tình hình, thì cách giữa Nguyễn An Nhan và Chiến Dạ Tiêu sẽ ngày càng xa!
Về điểm , Nguyễn An Nhan !
Trong chốc lát, sắc mặt cô cũng vô cùng khó coi, tâm trạng càng thêm nặng nề đến cực điểm.
Nguyễn An Nhan c.ắ.n chặt môi: “Bên ... cũng . Tôi đến tập đoàn Tài chính Chiến Hoàng tìm Dạ Tiêu vài , nhưng ngoại lệ, tất cả đều chặn ngoài cửa.”
Vương Chính Văn định , cửa phòng riêng đột nhiên gõ, đó, phục vụ bưng khay bước .
Anh đặt một ly rượu mặt Vương Chính Văn, đặt một ly nước giải khát mặt Nguyễn An Nhan: “Mời quý khách dùng.”
Nói xong, liền rời .
Tuy nhiên, khi , liếc ly nước giải khát mặt Nguyễn An Nhan, ánh mắt chút mờ ám.
Sau khi phục vụ rời , Nguyễn An Nhan cầm ly nước lên uống một ngụm.
Vừa uống, cô nhíu mày.
Dường như cảm thấy hương vị chút kỳ lạ, nhưng khi nuốt xuống, thấy hương vị ngon.
Vì , Nguyễn An Nhan tiếp tục uống thêm vài ngụm.
Lúc , Vương Chính Văn lên tiếng: “An Nhan, là... thôi .”
“Hiện tại, Dạ Tiêu và Khương Tỉnh Tỉnh thành chuyện . Hơn nữa, khi trải qua chuyện Dạ Tiêu đỡ d.a.o cho Khương Tỉnh Tỉnh, và chuyện Khương Tỉnh Tỉnh lộ nghề nghiệp đó, tình cảm của hai họ bây giờ càng ngày càng , thể là vững chắc thể phá vỡ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-916-ly-nuoc-da-bi-cho-them-gia-vi.html.]
“Trong cảnh như , chúng khó chia rẽ họ. Hơn nữa, sợ làm quá nhiều, cũng sẽ phản tác dụng.”
Thành thật mà , lúc , Vương Chính Văn cảm thấy sợ hãi, rút lui.
“Tuyệt đối thể!” Nguyễn An Nhan, với thái độ vô cùng cứng rắn, một mực từ chối Vương Chính Văn.
Cô lạnh mặt, ngữ khí kiên quyết: “Dạ Tiêu là của ! Cả đời chỉ thể là của ! Những kẻ cản đường mặt chúng , sẽ từng một dọn dẹp !”
Còn một câu, cô , đó là—
Nếu thể dọn dẹp , thì cô chỉ thể hủy diệt họ!
Giống như Khương Tỉnh Tỉnh hiện tại.
Cô nhận thức sâu sắc rằng, dù dùng bất kỳ phương pháp nào, cũng thể chia rẽ Chiến Dạ Tiêu và Khương Tỉnh Tỉnh.
Cho nên... Khương Tỉnh Tỉnh c.h.ế.t!
Nhất định c.h.ế.t!
Nếu cô c.h.ế.t, sẽ bao giờ thể bước lên vị trí đó!
Nghĩ đến đây, Nguyễn An Nhan đầu Vương Chính Văn, vẻ mặt nghiêm nghị : “Anh, đừng khuyên em nữa.”
Khẽ thở dài, Vương Chính Văn cũng thêm gì nữa, chỉ : “Thôi ! Tùy cô .”
Nguyễn An Nhan vẻ mặt ngưng trọng : “Bây giờ, em chỉ thiếu giúp sức. Khương Trân Kiều, vì , gần đây càng ngày càng khó kiểm soát, càng ngày càng lời. Cho nên... liên minh , e rằng ! Em tìm một khác.”
Trừ khi bất đắc dĩ, cô sẽ tự tay.
Bởi vì như , rủi ro quá cao.
Nghe lời , ánh mắt Vương Chính Văn lóe lên, một câu: “Bên ... một để chọn.”
Nghe lời , ánh mắt Nguyễn An Nhan lập tức sáng lên, cô Vương Chính Văn: “Ai?”
________________________________________