Khi cô đến nhà họ Chung, ông nội Chung và Chung Minh Dương đợi cô ở ngoài biệt thự.
Điều khiến Khương Tỉnh Tỉnh cảm thấy chút áp lực.
"Chú Chung, Chung." Khương Tỉnh Tỉnh lịch sự gật đầu chào họ.
"Con bé , đến thì đến thôi, mua gì mà mua!" Ông nội Chung trách yêu Khương Tỉnh Tỉnh.
"Là nên làm ạ." Khương Tỉnh Tỉnh .
Vào nhà họ Chung, cô phát hiện, bộ nhà họ Chung, ngoài làm , chỉ ông nội Chung và Chung Minh Dương.
Họ thẳng đến phòng ăn.
"Tỉnh Tỉnh , chuyện hôm đó, chú xin nhiều, là do ông già dạy dỗ cháu gái ." Ông nội Chung lên tiếng .
Lời của ông nội Chung ngược khiến Khương Tỉnh Tỉnh chút ngại ngùng, cô vội : "Chú Chung đừng , chuyện hôm đó cháu cũng ."
Mặc dù đúng là Chung Minh Ngọc gây sự với cô , nhưng cô cũng nên vạch trần bí mật của Chung Minh Ngọc mặt nhiều như .
"Bác sĩ Khương, chuyện hôm đó, cô làm gì sai." Lúc , Chung Minh Dương lên tiếng, Khương Tỉnh Tỉnh với vẻ mặt nghiêm túc.
Ông nội Chung cũng phụ họa thêm: " Tỉnh Tỉnh, chuyện hôm đó, con làm gì sai. Là Minh Ngọc nó quá vô ý."
Khương Tỉnh Tỉnh : "Thực cháu sự thù địch của cô Chung đối với cháu là từ . Bởi vì đây cháu và Chung xem mắt, nên..."
Khẽ mím môi, cô tiếp tục : "Đứng ở góc độ của cô Chung, cháu thực sự thể hiểu cho cô . Rốt cuộc trong mắt cô , một như cháu là con riêng, ly hôn, xứng với trai cô . Vì đương nhiên cô sẽ thích cháu."
Nói đến đây, cô chuyển ánh mắt sang ông nội Chung: "Chú Chung, chú thể với cô Chung rằng, cháu và Chung..."
Tuy nhiên, lời cô hết ông nội Chung cắt ngang: "Tỉnh Tỉnh , con tuyệt đối đừng tự ti."
"Bác sĩ Khương, cô ." Ngay đó, Chung Minh Dương cũng thêm một câu.
Anh chằm chằm Khương Tỉnh Tỉnh chớp mắt, ánh mắt sâu thẳm.
Bị chăm chú như , Khương Tỉnh Tỉnh ngược chút tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-704-co-va-minh-duong-nha-chung-toi-rat-xung-doi.html.]
Cô khẽ ho một tiếng, ngượng ngùng : "Khụ, cảm, cảm ơn."
Ông nội Chung dùng đũa công gắp cho Khương Tỉnh Tỉnh một miếng thức ăn, híp mắt với cô: "Tỉnh Tỉnh , con và Minh Dương thể tiếp tục tìm hiểu , con cần bận tâm đến Minh Ngọc."
Nghe thấy lời , Khương Tỉnh Tỉnh trợn tròn mắt.
Cô và Chung Minh Dương tiếp tục tìm hiểu ??
Chuyện , là hiểu lầm gì ?
Khương Tỉnh Tỉnh khẽ mím môi, ngượng nghịu giải thích: "Ờ, chú Chung, cháu và Chung, chúng cháu như chú nghĩ . Anh Chung , là cháu xứng với ..."
Ông nội Chung một nữa cắt ngang lời Khương Tỉnh Tỉnh: "Nói bậy! Làm gì chuyện xứng! Chú thấy con và Minh Dương nhà chú, xứng đôi mà."
Khương Tỉnh Tỉnh: "..."
Cô hiểu ! Ông nội Chung đây là... tác hợp cô và Chung Minh Dương ?
Chuyện ...
Chung Minh Dương gì, cứ Khương Tỉnh Tỉnh chớp mắt, hồi hộp, mong chờ, lo lắng chờ câu trả lời của cô.
Khương Tỉnh Tỉnh ông nội Chung với vẻ mặt nghiêm túc: "Chú Chung, cháu cảm ơn chú coi trọng cháu như , cũng chê phận con riêng và ly hôn hai của cháu. ... nhưng cháu và Chung, chúng cháu thật sự chỉ là bạn bè thôi."
"Hơn nữa... mặc dù cháu và Chiến Dạ Tiêu ly hôn, nhưng, nhưng cháu cũng thừa nhận, cho đến bây giờ, cháu vẫn thực sự quên , trong lòng cháu vẫn còn ..."
"Trong thời gian ngắn, cháu cũng nghĩ đến chuyện nữa."
Nói , cô sang Chung Minh Dương, mỉm với , tiếp tục : "Cháu trai của chú là một và ưu tú, xứng đáng với một phụ nữ hơn."
Khương Tỉnh Tỉnh cảm thấy, vì cô và Chung Minh Dương thể kết quả, nên những lời rõ ràng từ !
Tránh để ông cụ vẫn một lòng tác hợp họ.
Điều cũng cho Chung Minh Dương.
Tuy nhiên, khi lời của Khương Tỉnh Tỉnh, trong lòng Chung Minh Dương dâng lên một nỗi thất vọng sâu sắc.
Anh cứ chằm chằm Khương Tỉnh Tỉnh chớp mắt, cổ họng khô khốc, trái tim như một bàn tay vô hình siết chặt, vô cùng khó chịu.