Khi Không Nịnh Nọt, Vợ Ú Vừa Xinh Vừa Ngầu - Khương Tỉnh Tỉnh & Chiến Dạ Tiêu - Chương 148: Người ta căn bản không thèm để cô vào mắt

Cập nhật lúc: 2025-10-29 16:44:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mỹ Lâm: “!!!”

“Á!!!” Cô đột nhiên phản ứng , hét lên một tiếng thất thanh, “phừng” một cái dậy khỏi sofa.

“Khương Tỉnh Tỉnh! Con tiện nhân ! Mày điên ! Mày dám làm như với tao!!” Khương Mỹ Lâm đầu và mặt lem nhem, vẻ mặt hung tợn, tức giận trừng mắt Khương Tỉnh Tỉnh, gầm lên.

Lúc Khương Mỹ Lâm, thảm hại thể tả.

Kiểu tóc chăm sóc tỉ mỉ, sụp xuống, lớp trang điểm tinh tế mặt, là chất lỏng màu cà phê, chất lỏng đó còn từ từ nhỏ xuống theo khuôn mặt cô .

Khương Tỉnh Tỉnh đặt ly cà phê xuống, lấy khăn giấy bên cạnh, lau sạch từng ngón tay, đôi mắt khẽ liếc lên, khóe môi khẽ nhếch: "Bà hắt một bát cơm lên , hắt một ly cà phê lên bà, hợp tình hợp lý mà!"

Nói câu , giọng điệu của cô vô cùng bình tĩnh và điềm nhiên.

"Mày! Mày..." Khương Mỹ Lâm tức giận, giơ tay lên định tát mặt Khương Tỉnh Tỉnh.

bàn tay mới nửa đường, chặn .

Nhìn bàn tay đang siết chặt cổ tay , vẻ mặt Khương Mỹ Lâm trở nên hung tợn hơn, cô cắn chặt răng, tức giận đe dọa: "Buông ! Khương Tỉnh Tỉnh mày buông tao !"

Khương Tỉnh Tỉnh dùng lực hất tay Khương Mỹ Lâm .

Không ngờ lực của cô lớn như , hình Khương Mỹ Lâm loạng choạng, mất trọng tâm, trực tiếp ngã sofa.

"Khương Tỉnh Tỉnh! Mày to gan!" Khương Mỹ Lâm đầu , trừng mắt Khương Tỉnh Tỉnh, nghiến răng nghiến lợi mắng.

Ánh mắt đó, thật sự ăn sống cô.

Khương Tỉnh Tỉnh xuống sofa, lười biếng liếc Khương Mỹ Lâm, khẽ mở môi đỏ, từng chữ một : "Khương Mỹ Lâm, bà nên thấy may mắn, bát cơm bà hắt lên , là nóng. Nếu —"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-148-nguoi-ta-can-ban-khong-them-de-co-vao-mat.html.]

"Hôm nay hắt lên bà, sẽ là một ly cà phê ấm !"

Khương Mỹ Lâm vẫn trừng mắt Khương Tỉnh Tỉnh, mãi một lúc , cô mới thẳng , lấy khăn giấy bên cạnh, lau vết cà phê mặt.

Liên tục hít sâu vài , cô mới ép bình tĩnh .

Lúc , cô như nghĩ điều gì, đột nhiên lạnh một tiếng: "Ha, bây giờ quả nhiên là khác , nhà họ Cận làm chỗ dựa, là thể thèm để cô là tao mắt nữa ."

Khương Tỉnh Tỉnh khẩy, trực tiếp thuận theo lời cô : "Đã nhà họ Cận là chỗ dựa của , thì đừng chọc ."

"Ha ha ha…" Khương Mỹ Lâm liên tục lạnh.

ngẩng đầu Khương Tỉnh Tỉnh, ánh mắt tràn đầy sự mỉa mai và chút đáng thương.

Chỉ : "Khương Tỉnh Tỉnh, cô thật sự nghĩ, cô ở nhà họ Cận, coi trọng đến mức nào ?"

"Nếu thật sự như , tại nhà họ Cận nể mặt nhà chúng chút nào, trực tiếp từ chối hợp tác với nhà chúng ? Nói trắng , căn bản thèm để cô mắt, nên dù chúng của cô, cũng bất kỳ ưu đãi nào."

Nghe xong lời của Khương Mỹ Đình, sắc mặt Khương Tỉnh Tỉnh hề đổi.

Cô chỉ bình thản , hỏi ngược : "Muốn nguyên nhân ?"

Nghe , nụ mặt Khương Mỹ Lâm cứng , cô chằm chằm Khương Tỉnh Tỉnh, gì.

Khương Tỉnh Tỉnh nghiêng đầu, mỉm : "Chuyện Đường Vĩnh Trung đến công ty tìm cha nuôi của , đầu cha nuôi với , và còn hỏi , nhường dự án cho nhà các . Là , nên cha nuôi mới trực tiếp từ chối các ."

Khương Mỹ Lâm: “!!!”

________________________________________

Loading...