Dịch:
Khương Tỉnh Tỉnh cảm thấy thật vô lý.
Trình Lạc Đồng là cháu gái ruột của Dạ Tiêu, là út, đối với cháu gái ruột của là lẽ đương nhiên, tại cô vui chứ!
“Được.” Khương Tỉnh Tỉnh gật đầu thêm gì nữa.
Sáng hôm .
Ăn sáng xong, Khương Tỉnh Tỉnh và Chiến Dạ Tiêu lái xe riêng làm.
Đến công ty, Chiến Dạ Tiêu văn phòng lâu thì Trần Cẩn Phong đến.
“Tiêu gia, tình hình mới về Lý Nhược Khang cần báo cáo với ngài.”
“Ồ?” Chiến Dạ Tiêu ngước mắt Trần Cẩn Phong, khẽ nhướng mày.
Sau đó, Trần Cẩn Phong lượt báo cáo những điều họ điều tra cho Chiến Dạ Tiêu.
Nghe xong, vẻ mặt Chiến Dạ Tiêu càng thêm nghiêm trọng.
…
Phòng làm việc của Tổng Giám đốc Tập đoàn Thẩm thị.
Thẩm Lăng Nam đang xử lý công việc thì điện thoại bàn đột nhiên reo.
Anh nhấc máy: “Alo.”
Điện thoại từ thư ký văn phòng tổng giám đốc: “Tổng giám đốc, lễ tân gọi đến, một phụ nữ họ Quý ở lầu tìm ngài, đối phương cô là của bạn ngài, cô Khương Tỉnh Tỉnh. Ngài xem…”
Nghe , lông mày Thẩm Lăng Nam khẽ động.
Mẹ của Tỉnh Tỉnh? Tìm ?
Dường như nghĩ đến điều gì đó, Thẩm Lăng Nam khẽ nhếch môi: “Bảo cô lên .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-1031-loi-nay-qua-that-qua-dang.html.]
“Vâng.”
Mười phút , Quý Trường Lan xuất hiện trong phòng khách.
“Quý phu nhân, tìm việc gì?” Ngồi ghế sofa, Thẩm Lăng Nam vắt chéo đôi chân dài, dùng tư thế lười nhác Quý Trường Lan.
“Thẩm gia, đến vì chuyện của Lý Vĩnh Lạc.” Quý Trường Lan hề xã giao mà thẳng vấn đề.
“Ồ?” Thẩm Lăng Nam khẽ nhướng mày.
Nuốt nước bọt, Quý Trường Lan Thẩm Lăng Nam: “Không Tỉnh Tỉnh với ngài chuyện , là như thế , từng mắc nợ cha của Lý Vĩnh Lạc là Lý Nhược Khang một ân cứu mạng.”
“Lần , Lý Nhược Khang tìm đến , hy vọng thể giúp đỡ, cứu con trai ông . Cho nên, cho nên…”
Dừng một chút, cô tiếp: “Hôm nay, mạo đến đây, là hy vọng, Thẩm gia ngài thể nể mặt Tỉnh Tỉnh, giúp việc , thả Lý Vĩnh Lạc . Có ?”
Nghe xong lời cô , Thẩm Lăng Nam khỏi : “Nếu thực sự là nể mặt Tỉnh Tỉnh, thì chuyện … nên để Tỉnh Tỉnh với mới , còn và Quý phu nhân… hề quen .”
Vẻ mặt Quý Trường Lan cứng : “Tôi, chuyện với Tỉnh Tỉnh , nhưng… nhưng Tỉnh Tỉnh bây giờ bài xích . Lời , con bé cũng .”
Thẩm Lăng Nam mỉa mai hỏi ngược : “Ngay cả Tỉnh Tỉnh cũng lời bà, bà nghĩ… sẽ ?”
“…” Quý Trường Lan nghẹn lời.
Sau khi c.ắ.n răng chịu đựng, cô Thẩm Lăng Nam với vẻ cầu xin: “Thẩm gia, chuyện coi như cầu xin ngài ? Xin ngài hãy tha cho Lý Vĩnh Lạc.”
Thẩm Lăng Nam liếc Quý Trường Lan, nở nụ mỉa mai: “Thực tò mò, một như Quý phu nhân… thể tùy tiện phản bội và tính toán con gái vì lợi ích cá nhân, thực sự vì một cái gọi là ân cứu mạng mà nhọc lòng đến ?”
Vẻ mặt Quý Trường Lan lập tức cứng đờ.
Sắc mặt cô lúc xanh lúc trắng, vô cùng khó coi.
Lời Thẩm Lăng Nam , quả thật quá đáng!
trớ trêu , cô đang việc cầu xin , nên dám thể hiện bất kỳ sự bất mãn nào.
Chưa đợi Quý Trường Lan mở lời, Thẩm Lăng Nam lên tiếng: “Hay là… Lý Nhược Khang đang nắm giữ bí mật nào đó của bà. Khiến bà thể chạy đôn chạy đáo vì con trai ông ?”
________________________________________