Đối mặt với sự cầu xin của Lý Vĩnh Lạc, vẻ mặt Thẩm Lăng Nam hề đổi. Anh chỉ Lý Vĩnh Lạc từ cao, nhếch môi: “Hỏi một câu.”
Lý Vĩnh Lạc lập tức : “Anh cứ hỏi, cứ hỏi. Bất cứ điều gì , nhất định sẽ hết với , giấu một chữ.”
Thẩm Lăng Nam hỏi: “Quý Trường Lan, ?”
“Không .” Lý Vĩnh Lạc lập tức lắc đầu.
Quan sát biểu cảm khuôn mặt Lý Vĩnh Lạc, Thẩm Lăng Nam nghĩ, chắc dối.
Trầm ngâm một lát, hỏi: “Khương Đông Lâm thì ?”
“Cũng .” Lý Vĩnh Lạc vẫn lắc đầu.
Thấy Thẩm Lăng Nam nhíu mày, Lý Vĩnh Lạc lập tức thêm: “Thật đấy, Thẩm gia, tuyệt đối lừa . Tôi chỉ hai , mà thậm chí, còn từng tên họ.”
“Vậy B Đại bằng cách nào?” Thẩm Lăng Nam hỏi tiếp.
Lý Vĩnh Lạc thành thật trả lời: “Là, là quen của bố , tìm quan hệ, đưa .”
Khẽ mím môi, Thẩm Lăng Nam tiếp: “Vậy thì kể về quen của bố . Về , gì?”
Lý Vĩnh Lạc giải thích: “Tôi, chỉ , , giúp chúng nhiều, giúp B Đại, đây, đây còn cho bố một khoản tiền.”
“Còn về việc đối phương là ai, là nam nữ, rõ lắm. Bố cũng nhiều với , ông chỉ , vì đối phương nợ ông một ân tình, nên sẽ giúp chúng .”
“Tôi, chỉ thế thôi. Thật đấy, tuyệt đối lừa .”
Lý Vĩnh Lạc dám dối, hết tất cả những gì cho Thẩm Lăng Nam.
Thẩm Lăng Nam im lặng, khẽ nheo mắt, cũng gì thêm.
Lý Vĩnh Lạc lập tức bắt đầu cầu xin Thẩm Lăng Nam: “Thẩm gia, xin tha thứ cho ! Tôi thật sự ! Là mắt tròng, mạo phạm em gái , , dám nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-1018-ke-ve-nguoi-dung-sau-bo-anh.html.]
“Hừ.” Đối với sự cầu xin của , Thẩm Lăng Nam chỉ lạnh một tiếng.
Lý Vĩnh Lạc tiếp tục nhận : “Thật đấy! Tôi thực sự ! Thẩm gia, chỉ cần chịu tha cho , cam đoan, cam đoan tuyệt đối sẽ xuất hiện mặt em gái nữa, nhất định sẽ tránh xa cô , tuyệt đối dám mạo phạm.”
Thẩm Lăng Nam để ý đến , trực tiếp lưng rời .
“Thẩm gia! Thẩm gia! Tha mạng!” Lý Vĩnh Lạc gào thét ở phía .
Lòng tức vội.
Sao bố vẫn đến cứu !
Người bố , năng lực ! Không thể đưa B Đại !
Sao nghĩ cách cứu chứ?
Còn hai mà Thẩm Lăng Nam , là ai?
Chẳng lẽ, họ, chính là bố ?
Vậy cứu ?
...
Ngày hôm .
Buổi trưa, Thẩm Lăng Nam hẹn Khương Tỉnh Tỉnh và Chiến Dạ Tiêu đến nhà hàng Sơn Hà Ấn dùng bữa.
Gọi món xong, Thẩm Lăng Nam liền lên tiếng : “Tôi hỏi tên Lý Vĩnh Lạc đó , Quý Trường Lan Khương Đông Lâm. Hắn chỉ , thể B Đại, là nhờ một bạn của bố giúp đỡ.”
“Bố , đối phương nợ bố một ân tình. Cho nên, chỉ giúp B Đại, mà còn cho bố một khoản tiền. đối phương là ai, rõ.”
“Tôi quan sát kỹ phản ứng của lúc đó, và nghĩ rằng chắc chắn dối.”
________________________________________