Tôi giơ tay véo má , bảo: "Kỳ Văn, đang quyến rũ đấy ?"
thản nhiên gật đầu.
Tôi thở dài: "Anh thật lòng thích ?"
"Hay là cảm thấy là vợ , ngủ thì uổng?"
dùng đầu dụi dụi chân : "Dĩ nhiên là ."
"Anh chỉ ý nghĩ đó với cô gái mà thích thôi."
"Ồ." Tôi đẩy đầu , "Vậy thích đàn ông kiềm chế, chí tiến thủ trong sự nghiệp cơ."
Đây là ám chỉ quá rảnh rỗi.
Đi làm muộn về sớm.
Một ngày đến tám tiếng đồng hồ xoay quanh .
Chỉ cần ở nhà là bám lấy rời.
Chưa đến cuối tuần.
Lúc thì đút trái cây cho ăn.
Lúc thì hỏi ăn ngoài .
Lại còn bắt xem phim cùng.
Sau đó phòng chứa đồ chọn quần áo cho .
Tôi cày phim thì cứ sờ sờ một bên , vẻ mặt đầy si mê.
Dù xinh .
thế trông giống một kẻ biến thái .
Nếu là chồng danh nghĩa của .
Tôi sớm tặng một cái tát .
Dĩ nhiên.
Là chồng thì cũng tát luôn.
nghiêng đầu lớn: "Được đấy!"
"Thứ đến cái tát là hương thơm của em!"
Tôi: "?"
So với khi kết hôn, đúng là biến thành một khác.
Khiến nghi ngờ tráo .
Kỳ Văn thất vọng "ừ" một tiếng: "Biết ngay là em ghét phiền phức mà."
chậm chạp dậy rời .
Dáng vẻ đầy cô độc.
Tôi để ý thấy nước trong ly sắp cạn , liền gọi .
Kỳ Văn nhanh chóng , ôm lấy chân lóc kể lể: "Vợ ơi, ngay là em vẫn xót mà, hu hu hu."
"Anh sẽ đổi bản ."
"Em đừng ghét nhé."
Tôi: "..."
Anh bắt đầu làm và tan làm đúng giờ.
Sau khi về nhà, hoặc là ở trong thư phòng, hoặc là ở phòng tập gym.
Chỉ khi gọi hoặc đến giờ ăn cơm mới xuất hiện.
Một ngày nọ, vô tình xem một bộ phim kinh dị, sợ tới mức hét lên trong phòng.
Gọi điện cho Kỳ Văn nhưng .
Tôi chạy tới thư phòng, thấy Anh .
Lại chạy tới phòng ngủ của Anh.
"Kỳ Văn, cần !"
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng .
Anh quấn khăn tắm bước , tóc vẫn còn sũng nước.
Tôi lao tới ôm chầm lấy Anh.
Anh xoa xoa đầu , dịu dàng hỏi: "Sao thế?"
Tôi thút thít kể lể: "Vô tình bấm một bộ phim g.i.ế.c , sợ c.h.ế.t khiếp ."
"Tôi ở một ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ket-hon-voi-ke-thu/chuong-5.html.]
"Tối nay qua ngủ với ."
Anh ôm chặt hơn: "Được."
Đợi đến lúc giường, mới thấy gì đó sai sai.
Đành bảo Anh tránh xa một chút.
Sau đó xoay , ôm chặt con thú nhồi bông, nhưng hễ nhắm mắt là những hình ảnh m.á.u me ùa về.
Tôi sợ quá, xoay rúc lòng Kỳ Văn.
Thôi kệ.
Ôm thì ôm.
Dù cũng từng ôm qua.
Dù thì một đàn ông to lớn thế vẫn ấm áp và mang cảm giác an hơn.
Chỉ điều, chỗ nào đó cộm.
Tôi ở trong bóng tối nhéo eo một cái, gắt giọng: "Anh thành thật một chút cho ."
Kỳ Văn bất lực: "Cái thể khống chế ."
Anh khom , nửa dán chặt , khẽ vỗ lưng dỗ dành ngủ.
Nửa đêm, thật sự còn cách nào khác, Anh lén lút phòng tắm một chuyến.
Trời sáng, đến giờ ăn sáng mà Anh cũng gọi dậy.
Cứ nghiêng một bên nghịch tóc .
Lại còn mơn trớn khuôn mặt nữa.
Trong lúc mơ màng, cảm thấy mặt ngứa ngáy, giơ tay lên sờ thì nắm đúng bàn tay của tên khốn .
Tôi mở mắt .
Anh bảo: "Vợ ơi, em tỉnh ."
Sau đó nép tới ôm : "Chúng ăn sáng thôi."
Tôi định thần một chút, mặc kệ hành động của Anh.
Đến tối, Anh qua ngủ cùng .
Bị từ chối: "Tôi còn sợ nữa ."
Anh ôm buông tay: "Anh sợ."
"Vợ chồng là ngủ cùng chứ."
Tôi nhắc nhở: "Vợ chồng hờ thôi."
"Vợ chồng hờ cũng ngủ cùng ."
"..."
là chỉ t.ử tế vài ngày.
Tôi nghiêm mặt Anh, Anh như hề , cứ dính lấy nũng nịu: "Vợ ơi, em cứ coi như một chú ch.ó , cưng chiều một chút mà."
"Tôi thích chó."
"Vậy em thích thú cưng gì, sẽ là cái đó."
"..."
Có thể làm hả?
Thấy Anh thật sự đáng thương, cuối cùng cũng mềm lòng.
cảnh cáo Anh động tay động chân.
Kỳ Văn vội vàng gật đầu như bổ củi.
Giây tiếp theo Anh kéo chăn qua, tắt đèn, sải đôi chân dài tay dài ôm chặt lấy : "Vợ ơi ngủ ngon."
Tôi: "..."
Biết ngay là đặt quy tắc với Anh cũng vô dụng mà.
Từ lúc kết hôn đến giờ, quy tắc nào Anh tuân thủ cả.
thôi, cái lò sưởi lớn , dùng thì phí.
Vốn dĩ sống chung như cũng coi là hòa hợp.
Cho đến một buổi yến tiệc nọ.
Cô em thanh mai trúc mã theo đuổi Kỳ Văn nhiều năm bỗng xuất hiện.
Lộc Hiểu Niệm phớt lờ , mật chào hỏi , một câu Kỳ Văn, hai câu Kỳ Văn.
Mặc dù Kỳ Văn chẳng mặn mà gì với cô , duy nhất mở miệng cũng là: "Đừng thêm hai chữ ' trai' , với cô ."
trong lòng vẫn thấy khó chịu.
Tôi hất tay Anh .