Mãi đến đêm muộn, giường lăn qua lộn .
Cuối cùng sự bực tức giả vờ biến thành cơn giận thật sự.
Anh dám phớt lờ như .
Một tin nhắn cũng .
Tôi giận như thế mà cũng về.
Được lắm.
Biết ngay là kết hôn với thích sẽ chịu uất ức mà.
Tôi định gọi điện cho để than .
Thì lầu tiếng động.
Ngay đó là tiếng bước chân lên lầu.
Tôi lập tức bật dậy, chạy ngay cửa.
Cũng quên bật ghi âm lên.
Vừa mở cửa.
Đã chạm ánh mắt u ám của đàn ông.
Kỳ Văn giọng mệt mỏi: “Lại quậy phá gì đấy?”
Anh sắp bắt đầu mắng !
Tốt quá.
Ai ngờ giây tiếp theo trực tiếp ôm chầm lấy , gục đầu hõm vai , khàn giọng : “Không ai khác cả.”
Trên áo vest vẫn còn vương lạnh bên ngoài.
Tôi lạnh đến mức rụt , định đẩy .
siết chặt hơn: “Dạo em dính thế?”
“Sau mấy chuyến công tác xa thế sẽ cố gắng đẩy hết, ngày nào cũng về với em, ?”
Ơ kìa?
Diễn biến nên như thế chứ?
Tôi vùng vẫy lên tiếng: “Anh thấy khó chiều phiền phức ?”
“Ai thế?”
Tôi chỉ trích: “Hồi như mà, bảo tính cách tồi tệ, kiêu kỳ, đến cả xách túi, rót nước cũng tìm đàn ông giúp.”
Lại còn dùng cái giọng điệu ghét bỏ, nhăn mày mà nữa chứ.
Nếu thì chẳng dùng chiêu .
Kỳ Văn: “... Vậy chẳng cũng từng em xinh .”
“Cái đó còn cần !”
Tôi cố sức thoát khỏi vòng tay : “Còn nữa, ai dính chứ, đừng mà tự luyến.”
“Tôi chẳng qua chỉ thấy chán quá, tùy tiện tìm quấy rối chút thôi.”
“Bây giờ chơi chán , thể cút đấy.”
Tôi chẳng thèm quan tâm đến việc lặn lội đường xa trở về.
Ngược còn tỏ vẻ ghét bỏ: “Bẩn c.h.ế.t , tắm rửa gì nhào tới ôm .”
Ánh mắt Kỳ Văn dần tối : “Chỉ là tùy tiện tìm một thôi ?”
“Em cũng sẽ đối xử với những đàn ông khác như ?”
“Tất nhiên là...”
Lời còn dứt, Kỳ Văn cúi xuống hôn .
Chỉ là một nụ hôn phớt qua.
Tôi trợn tròn mắt, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, đó là cơn giận dữ trỗi dậy, giơ tay tát cho một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ket-hon-voi-ke-thu/chuong-3.html.]
Đầu Kỳ Văn lệch sang một bên.
Tôi thể tin nổi : “Anh dám lợi dụng ?!”
Kỳ Văn thản nhiên gật đầu, ép tường: “Được thôi, thì làm cho tội danh chân thực hơn chút nữa.”
Sau đó là những nụ hôn dồn dập mãnh liệt.
Rồi nghiền ngẫm thật sâu.
Tôi uất ức rơi nước mắt.
Cả cứng đờ, nhận quá đáng, ôm lấy liên tục xin : “Xin Khương Chi, nên làm , nhất thời kích động, cố ý ...”
“Anh cút , thấy nữa.”
Kỳ Văn buông .
Tôi trực tiếp đóng sầm cửa .
Lại nhịn mà chạm môi .
Nụ hôn đầu đời trao cho cái tên khốn kiếp .
Phát hiện ghi âm vẫn đang tiếp tục.
Tôi tức giận tắt nó , nhấn xóa sạch.
Sáng hôm tỉnh dậy, thèm mặt .
Mặc kệ cứ lẽo đẽo theo : “Xin Khương Chi, em làm gì cũng , đừng ngó lơ ...”
Tôi bảo dọn ngoài, hoặc để , chịu.
Bị bám riết đến phát phiền.
Tôi cố tình mở WeChat của một bạn lên mặt , gửi tin nhắn: “Tối nay xem phim ?”
Đối phương thụ sủng nhược kinh: “Có thật ?”
“Chồng để ý chứ?”
Mặt Kỳ Văn đen như nhọ nồi.
Tôi giơ điện thoại lên : “Tôi xem phim với xong thì sẽ tha cho .”
Chẳng gì sỉ nhục khác hơn thế .
Kỳ Văn im lặng hồi lâu.
Đối phương gửi thêm mấy tin nhắn nữa: “Thật sự vui vì thể chủ động tìm , xem phim gì? Bây giờ mua vé luôn, cần đến đón ?”
Tôi thèm quản Kỳ Văn nữa, đang định trả lời.
Điện thoại giật mất.
“Không .”
Sau đó nhanh chóng xóa kết bạn với luôn.
Tôi vung tay đ.á.n.h một cái: “Ai cho phép xóa bạn của ?”
“Thật sự coi là chồng đấy ?”
“Anh dựa cái gì mà quản .”
Kỳ Văn mang những lời ngày đầu tiên để chặn họng : “Chính em đấy nhé, dây dưa mập mờ với khác giới...”
Tôi ngắt lời : “Anh còn mặt mũi mà nhắc đến chuyện , chẳng chính là phá vỡ quy tắc ?”
Kỳ Văn c.ắ.n môi, mặt dày nhào tới ôm lấy : “Khương Chi, nguyện làm trâu làm ngựa cho em, hầu hạ em, đừng giận nữa, tha cho mà hu hu.”
“Vợ chồng làm gì thù oán nào qua đêm .”
“Sau hứa sẽ hôn em kiểu đó nữa.”
“Cùng lắm thì em hôn là mà...”
Tôi thật sự cạn lời với cái độ mặt dày của .
Đẩy thì đẩy nhúc nhích.
Anh còn thút thít : “Bây giờ sạch sẽ lắm.”
“Anh tắm , còn xịt cả nước hoa nữa, là loại em thích dạo gần đây đấy, em ngửi thử mà xem.”