“Không cần.”
“Được, mai sẽ làm, làm chướng mắt em nữa, còn bây giờ, ăn cơm với , thật sự thích thì ngoài ăn cũng .”
Nói đến mức .
Tôi cũng thể gây sự thêm nữa.
Ngày hôm .
Kỳ Văn còn gõ cửa liên hồi như hôm qua nữa.
Gõ vài tiếng liền : “Khương Chi, nhé.”
Anh thật sự bước trong.
Tôi vùi đầu trong chăn.
Anh phòng tắm , đó mới đến kéo dậy: “Không ăn sáng sẽ cho dày .”
“Anh bế em rửa mặt nhé?”
“Em gì thì coi như em đồng ý đấy.”
Thật sự cạn lời với luôn.
Tôi bực bội dậy: “Anh còn phiền hơn cả nữa.”
“Mẹ dặn chăm sóc em thật .”
Anh bế bổng lên: “Kem đ.á.n.h răng nặn sẵn , nước cũng lấy xong .”
Tôi còn gì để nữa.
Mắt nhắm mắt mở đ.á.n.h răng, rửa mặt.
Kỳ Văn một bên .
Hôm nay vẫn làm, : “Anh xin phép , nhưng bố bác bỏ.”
“Em xem nơi nào tuần trăng mật ?”
Đi tuần trăng mật với á?
Tôi nhanh chóng đáp: “Không.”
Sau đó định tìm lý do để ở riêng.
Thế là bắt đầu vô lý: “Tôi ở phòng là phòng chủ yếu , mà nhỏ thế.”
“Bàn trang điểm còn chẳng xoay xở , phòng chứa đồ cũng , nước hoa của chẳng chỗ mà để.”
“Chăn đủ mềm mại.”
“Trang trí cũng đúng kiểu thích.”
“...”
Ai ngờ Kỳ Văn chẳng hề nổi giận, chấp nhận tất cả: “Em thấy phòng quá nhỏ thì sẽ mua một căn biệt thự khác, đến lúc đó trang trí theo sở thích của em.”
“Kết hôn vội vàng quá.”
“Nhiều thứ kịp chuẩn , em cứ nêu , đều thể sửa đổi hết.”
là đ.ấ.m một cú bông.
Tôi bắt đầu hành hạ Kỳ Văn.
Muốn để chịu nổi tính cách tồi tệ của mà chủ động rời .
Ăn cơm để đút.
Tóc để sấy.
Đi đường để cõng.
Đến phòng lượn một vòng, cũng kiếm chuyện: “Phòng ngủ giường công chúa kiểu Pháp?”
“Chẳng ấm cúng chút nào.”
“Anh đắp chăn màu hồng.”
“Rèm cửa cũng đổi sang màu hồng.”
Nói xong, chính cũng suýt chút nữa nhịn .
Kỳ Văn gật đầu: “Vậy để bảo .”
“ giường mới thì chờ hết mùi gỗ...”
“Chẳng còn các phòng khác ?”
“Các phòng khác giường.”
“...”
Tôi làm làm mẩy: “Tôi quan tâm!”
Không đúng.
“Tôi quan tâm, ngoài ở, nhường phòng cho .”
Anh khẽ : “Đừng mơ.”
“Có giúp em gội đầu ?”
“Anh mới học một vài kỹ thuật đấy.”
Ồ?
“Vậy thử xem .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ket-hon-voi-ke-thu/chuong-2.html.]
Kế thành.
Tôi thấy chăm sóc vẻ còn hưởng thụ nữa là đằng khác.
Không giao việc cho thì chủ động đến tìm .
Cuối cùng cũng đuổi làm.
Tôi sử dụng kế mới: Nhiệt bạo lực.
Đến lúc mất kiên nhẫn, sẽ nhân cơ hội đó cãi một trận.
Anh thì .
Tính toán lúc Kỳ Văn đến công ty, canh đúng giờ mở WeChat lên, bắt đầu oanh tạc:
“Đang làm gì đấy?”
“Ăn ?”
Anh trả lời ngay lập tức: “Chẳng mới ăn cùng em xong ?”
Tôi: “Thế trưa nay ăn gì?”
“Ăn ở nhà ăn ở công ty?”
“Cơm công ty ngon ?”
“...”
Điện thoại cứ rung liên tục, Kỳ Văn thấy lạ nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời từng câu một.
Còn bảo nhà bếp gửi thực đơn hôm nay qua cho xem.
Cuối cùng nhắn : “Nếu em nhớ thì sẽ về ăn trưa cùng em.”
Tôi: “... Không cần, chỉ hỏi thôi.”
Thế mà vẫn về thật.
Tôi bỏ cuộc, buổi chiều tiếp tục quấy rối .
lúc họp, kịp trả lời .
Tôi lập tức gửi điên cuồng:
“Kỳ Văn, Kỳ Văn, mau trả lời !”
“Anh hai phút trả lời tin nhắn của đấy.”
“...”
“Tại thèm để ý đến ?”
“Họp quan trọng hơn đúng ?”
“Tôi giận .”
“Anh dám lạnh bạo lực với !!!”
Kỳ Văn những thông báo đỏ lòm cứ nhảy lên liên tục điện thoại, cảm thấy thật buồn .
vẫn phối hợp đáp : “Anh sai , về nhà xin diện kiến để em khiển trách.”
“Tùy em xử trí.”
Biết ngày mai còn dậy sớm làm.
Tôi kéo , cho ngủ.
Sau khi xem xong một bộ phim, bắt kể chuyện cho .
Tôi cố gắng mở mắt : “Anh đợi ngủ say ... mới .”
Kỳ Văn xa véo má một cái: “Biết , bảo bối.”
thật sự trụ vững nữa .
Còn kịp mắng vài câu chìm giấc ngủ.
Anh đắp chăn cho mới rời .
Sau .
Nếu trả lời tin nhắn, sẽ gọi điện thẳng qua, khiển trách: “Kỳ Văn, đang làm gì đấy?”
“Có thời gian điện thoại mà thời gian nhắn tin cho ?”
“Quá đáng lắm luôn.”
“Ai thật sự công tác là tìm phụ nữ khác.”
“Toàn là lý do lý trấu.”
“Nếu hôm nay về .”
“Chúng ly hôn !”
Không đợi kịp mở lời, ngắt điện thoại.
Làm làm mẩy đến mức .
Chắc chắn thể chiều chuộng nữa.
Tôi chuẩn chờ về cãi một trận bỏ .
, ghi âm những lời mắng .
Như bố sẽ nghĩ là cố tình gây sự nữa.
Bằng chứng trong tay.